Chương trước
Chương sau
Nữ phóng viên kia tên Masha, là một phóng viên tin tức của báo . Nàng vừa nhận được tin tức nói có bác sĩ người Trung Quốc chữa trị có vấn đề làm cho một người phụ nữ bị sảy thai.

Đêm hôm qua Hoàng Tử Phillip đích thân tới sân bay để nghênh đón đoàn đại biểu Trung Quốc, chính vì vậy mà hôm nay các tờ báo hàng đầu của Thụy Điển đều chuẩn bị các cuộc phỏng vấn với đoàn đại biểu Trung Quốc.

Chỉ vì sự quan tâm của hoàng tộc mà làm cho cả dân chúng Thụy Điển đều hết mực chú ý tới đoàn đại biểu Trung Quốc này.

Nhưng sự cố xảy ra khi đoàn đại biểu này vừa mới tới Thụy Điển được có hai ngày, điều đó có ảnh hưởng vô cùng xấu với việc chữa bệnh trị bệnh.

Sự mẫn cảm của phóng viên tin tức nói cho họ biết đây sẽ là một thông tin vô cùng hot. Chính vì vậy mà Masha sau khi nhận được tin tức liền lên đường chạy tới ngay viện bảo tàng Skensen.

Nhưng không ngờ khi nàng vừa mới chạy tới nơi thì bị một tên Trung Quốc đụng luôn vào người một cách vô cùng bất ngờ.

Vì sự cố sảy thai lúc trước nên Masha rất có thành kiến với người Trung Quốc. Bây giờ lại có một gã Trung Quốc đi đường mắt mũi để đâu không biết đâm sâm vào nàng như thế thì nàng cũng không còn giữ được thể diện cũng như phong độ thục nữ thường ngày nữa nên đã mở miệng mắng chửi gã Trung Quốc vô duyên này_Nhưng nhìn bộ mặt ngơ ngơ ngác ngác của gã ta. thì nàng biết những câu chửi của nàng dành cho gã chỉ là thừa, vì gã căn bản nghe không hiểu nàng đang nói gì. Điều này làm cho Masha có phần hơi thất vọng.

Nhưng đăng tin giặt gân mới là việc quan trọng của nàng, nàng không còn thời gian để mà đôi co với tên tóc đen da vàng này làm gì. mà quay đầu luôn đi chạy tới hiện trường vụ án.

Nhưng khi mới chạy được vài bước thì nàng lại thấy tình hình có vẻ nghiêm trọng, cứ như là sáng nay nàng vừa ăn phải thứ đồ gì thiu thối, bụng của nàng sôi ùng ục đau đón quặn thắt lại. Mới đầu chỉ là nhói đau. về sau thì xuất hiện hiện tượng co giật. Mỗi một lần co giật thì nàng bụng lại đau thắt lại như có ai đó dùng dao đâm vào da thịt của mình, nỗi đau này làm cho nàng có cảm giác như chết đi sống lại vậy.

"Minh bị sao vậy?" Masha nằm lăn lộn dưới đất kêu gào. trong bụng không ngừng tự hỏi bản thân.

Đáp án ở trên người Tần Lạc.

Tần Lạc khi đi qua mặt nữ phóng viên này đã chuẩn bị sẵn ngón đòn rồi, hắn đâm thẳng ngón tay cứng như sắt của mình vào huyệt Mao Thích trên xương sườn của nàng ta. Đây là huyệt đau đớn trên cơ thể con người, một khi phát tác thì hậu quả vô cùng khó lường.

Quả nhiên, nữ phóng viên này ngồi khụy hẳn xuống, sau đó liền ôm bụng đau đớn không sao tả xiết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Tần Lạc sau đó liền ra rỉ tai với người phiên dịch, bảo anh ta hét lên: "Mau gọi bác sĩ, có người bị sảy thai rồi!" Mọi người đối với chuyện sảy thai lúc này vô cùng mẫn cảm, do vậy mà hắn tạo dựng luôn hiện trường giả để lôi kéo sự chú ý của mọi người.

Hiệu quả của việc tạo hiện trường giả rất rõ ràng. Rất nhanh mọi sự chú ý của mọi người nơi đây đều đổ dồn lên người cô phóng viên đang nằm lăn lộn trên sàn kia.

Sau đó Tần Lạc lại bảo người phiên dịch đi tìm cảnh sát, nói rằng hắn có thể chữa trị được căn bệnh này. Nếu như không kịp thời cứu chữa thì cô nữ phóng viên nàv sẽ bị mất mạng.

Cánh sát không hề biết Masha rốt cuộc là làm sao. vì họ cũng không phải là bác sĩ. Nhưng trông thấy cảnh tượng Masha lăn lộn trên đất đau đớn như vậy cũng tỏ ra lo lắng vô cùng, chỉ sợ nếu mà chậm thêm chút nữa thôi thì cô phóng viên này sẽ mất mạng mất. Do vậy mà ông ta đành phải đồng ý yêu cầu của Tần Lạc.

Tuy đã đồng ý như vậy nhưng viên cảnh sát lại không khỏi hậm hực trong lòng. Mấy tay bác sĩ nước mình không biết chết dẫm ở đâu rồi mà sao giờ này vẫn chưa đến nhi?

Cảnh sát dẫn Tần Lạc đi tới bên cạnh cô phóng viên rồi ra ý bảo hắn chữa trị cho nàng ta.

Nhưng không ngờ mấy người Thụy Điển bản địa lại trông thấy có một tay Trung Quốc lại chạy tới chữa trị cho đồng bào của mình, thì tất cả đều đồng thanh chửi bới. còn có người chạy tới trước mặt cô phóng viên kia ngăn không cho Tần Lạc tiếp xúc với Masha. Cứ như Tần Lạc tiến lại gần thì Masha lập tức bị sảy thai luôn không bằng vậy.

"Không được để thằng Trung Quốc này chữa trị_Chúng ta phải chờ bác sĩ của chúng ta tới đã!"

"Đuổi hết bọn chúng ra ngoài, hung thủ giết trẻ em_"

"Ban nãỵ bọn chúng đã giết hại một người rồi, lẽ nào chúng ta lại để cho bọn chúng tiếp tục sát hại đồng bào của chúng ta nữa hay sao?"

Những người vây xung quanh càng lúc càng tỏ ra giận giữ, cứ như là một tổ kiến lửa chỉ cần chạm vào một cái là đống kiến này sẽ bu vào bạn mà cắn, mà xé xác bạn ra ngay vậy.

" Trưởng đoàn! Bọn họ không đồng ý để anh chữa trị!" Người phiên dịch đau khổ nói.

"Nói với tay cảnh sát kia rằng, nểu như trong vòng ba phút nữa không tiến hành chữa trị cho cô gái này thì cô ta sẽ chết!" Tần Lạc nghiêm nét mặt nói với người phiên dịch: "Để cho tay cảnh sát đi giải thích với mọi người ở đây rằng, nếu như tôi không chữa trị khỏi được cho cô ấy, thì cứ để mặc cho mọi người đánh tôi đến chết cũng được!"

Tần Lạc cũng phát hiện ra rằng, sự việc đang tiến triển theo chiểu hướng vô cùng xấu. Nếu như không đồng thời giài quyết thì hắn chỉ còn mỗi một cách là xách vali về nước mà thôi.

Nhà nước ôm rất nhiều hy vọng với đoàn đại biểu đi Thụy Điển lần này. nghe nói các nước đồng minh châu Âu đang định lập một hiệp định mới về việc bài trừ trung y. Nếu như không thể mở ra một con đường thoát thì con đường quốc tế hóa của trung y coi như đã bị khép lại.

" Trưởng đoàn_"Người phiên dịch lo lắng nói. Không sợ kẻ địch đông đảo. mà chỉ sợ mình sơ ý, hay những việc bất ngờ xảy ra mà thôi. Nếu như trưởng đoàn trong lúc chữa trị lại có chuyện gì xảy ra thì lẽ nào mình lại cứ giương mắt lên nhin trưởng đoàn bị bọn người ở đây hành hung đến chết hay sao?

"Làm theo những gì tôi nói nhanh lên!" Tần Lạc thúc giục.

Người phiên dịch không dám cãi lại lời của Tần Lạc. anh ta vội chạy tới chỗ viên cảnh sát nói cho ông ta biết tình hình.

Viên cảnh sát nghe xong thì sắc mặt tái mét lại. nếu như ở đây mà lại có một vụ án mạng nữa xảy ra thì cái chức của ông ta hiện giờ coi như đã tiêu tùng rồi_đến cả lương hưu cũng không còn nữa.

"Anh ta nói thật không hả?" Tay cảnh sát hỏi lại người phiên dịch.

"Đúng vậy! Anh ấy là trường đoàn của chúng tôi! Thật 100% đó!" Người phiên dịch khẳng định nói. Bất kể là thật hay giả cứ phải lừa cho bằng được tay cảnh sát này rồi hẵng hay.

Viên cảnh sát nét mặt trầm trọng lớn tiếng nói với đám người xung quanh: "Mọi người yên lặng một chút! Vị bác sĩ này nói rằng_Nếu như trong vòng ba phút nữa quý cô của chúng ta không được kịp thời chữa trị thì sẽ có thể bị nguy hiểm tới tính mạng! Chúng ta hãy để cho anh ta chữa trị trước xem sao! Nếu như lại có một vụ án mạng nữa xảy ra thì thật không hay chút nào! Quý cô nàv cũng là đồng bào của chúng ta. lẽ nào chúng ta cứ để cho cô ấy nẳm đây chịu chết hay sao?"

Thấy mọi người vẫn có vẻ không chịu để cho Tần Lạc cứu chữa, thế là viên cảnh sát bất đắc dĩ liền nói câu nói của Tần Lạc: "VỊ bác sĩ người Trung Quốc này cũng nói rồi, nếu như không chữa trị được, các vị có quyền đánh chết anh ta, anh ta cũng sẽ không phản đối!"

"Không được! Bọn Trung Quốc toàn là bọn lừa đảo cả thôi! Lời của chúng sao mà tin được!"

"Đúng đấy! Bọn chúng đã hại chết người của chúng ta rồi!"

"Anh có còn là cảnh sát Thụy Điển nữa không hả? Sao lại có thể nghe lời bọn chúng chứ? Chúng tôi_"

Trong lúc mọi người đang còn mãi cãi nhau, thì Masha bỗng nhiên bất động, hai mắt nhắm nghiền lại, chẳng còn động tĩnh gì hết.

"Chết rồi?"

"Chết thật rồi?"

"Sao lại có thể như vậy?"

Đến lúc này mọi người mới yên tĩnh hẳn xuống.

Mồ hôi của tay cảnh sát lúc này chảy ra ồ ạt, ông ta chạy nhanh tới chỗ Tần Lạc cầu khẩn nói: "Xin ngài, xin ngài nghĩ cách giùm tôi với? Cô ấy không thể chết được, xin ngài hãy cứu chữa cho cô ấy!"

Tuy Tần Lạc nghe không hiểu ông ta nói gì, nhưng hắn cũng đoán ra được ý của ông ta.

Hắn gật gật đầu rồi nhanh chân chạy tới chỗ Masha.

Sau một hồi giả bộ giả tịch sờ mũi, cau mày, rồi sau đó mới moi ra một cây ngân châm.

Hắn cũng chẳng buồn khử trùng, mà tay trái ấn vào huyệt Hồ Khẩu rồi cứ thế day day chừng hai phút, sau đó cắm luôn cây ngân châm vào đó.

"Á_"

Mashabị đau kích thích cho bật hẳn người dậy.

Cô nàng đưa mắt ra nhìn xung quanh sau đó đưa tay lên sờ sờ bụng mình rồi ngơ ngác nói: "Lạ thật? Sao lại không đau nữa?"

Tay cảnh sát không ngờ Tần Lạc lại lợi hại như vậy, chỉ cần một cây châm thôi mà hắn đã cứu sống được một mạng người, ông ta vô cùng cảm kích nói: "Là vị bác sĩ này đã cứu cô_Đây là một vị bác sĩ người Trung Quốc, mọi người trông thấy hết chưa? Anh ấy giỏi thật đấy!"

Tất cả mọi người lúc này đểu đổ dồn con mắt kinh hãi lên nhìn Tần Lạc, cứ như hắn là một quái vật đến từ hành tinh khác vậy.

Tình hình ban nãy bọn họ nhìn rất rõ ràng, cô gái có đeo tấm biển phóng viên này ban nãy còn kêu gào thừa sống thiếu chết, thế mà tay Trung Quốc này chỉ cần day day cổ tay cô ta một hai cái. rồi châm một cây kim vào là cô ta đã tỉnh lại rồi.

Trung y lẽ nào lại thần kỳ như vậv sao?

"Anh ấy đúng là đã cứu sống cô ấy rồi!"

" Thần kỳ quá! Người Trung Quốc có vẻ rất lợi hại!"

"Có phái là lừa người không? cố tình diễn trò cũng nên?"

"Anh không trông thấy sao? Cô ấy là phóng viên_Chắc là không phải lừa đào đâu?"

Tần Lạc thấy kế hoạch của mình thành công rồi liền đứng đậy nói: " Thưa các bạn! Tôi là trưởng đoàn của đoàn đại biểu Trung Quốc! Hôm nay xảy ra vụ việc này tôi rất lấy làm tiếc! Nhưng tôi lấy danh dự nghề nghiệp của tôi ra đảm bảo rằng trong quá trình chữa trị của chúng tôi không hề có bất cứ vấn đề nào xảy ra cả!"

Người phiên dịch lúc này vô cùng hào hứng nhìn Tần Lạc, rồi cũng rất hào hùng đứng ra phiên dịch những câu Tần Lạc vừa nói ra cho mọi người cùng nghe.

"Bọn họ nhận được sự cầu cứu của các nhân viên người Thụy Điển chạy tới cứu chữa. Bọn họ vốn có thể từ chối lời thỉnh cầu này, bởi vì bọn họ chẳng có liên quan gì tới vụ nàv cả! Thế nhưng bọn họ vẫn đồng ý, bọn họ đã làm đúng tông chí của một bác sĩ cần phải làm, đó là cứu nhân độ thế! Các bạn cũng nên biết rẳng khi người phụ nữ có thai bị ngã xuống đất rồi thì rất dễ bị sảy thai, lẽ nào những người làm nghề bác sĩ như chúng tôi lại phải chịu hết trách nhiệm hay sao? Người tốt làm việc tốt thì bị hàm oan như vậy. thế thì sau này có nguời bị lâm vào cảnh nguy khốn thì làm gì còn có ai đứng ra cứu giúp bọn họ nữa đây?"

"Các bạn có thể không tin lời của tôi! Nhưng các người cũng nên tin lời các bác sĩ của các bạn đúng không? Tôi và các bạn cùng đoàn của tôi sẽ ở lại Thụy Điển cho đến khi có kết luận khoa học từ bệnh viện các bạn đưa ra_Trước khi có kết luận đưa ra, chúng tôi sẽ không rời khỏi đây!"

Nghe Tần Lạc nói vậy thì Masha thầm cảm thấy hổ thẹn. Khi mới tới đây thì nàng còn giữ thái độ thù địch với người Trung Quốc, và còn định mượn sự kiện này để viết bài công kích, phát động phong trào bài trừ trung y.

Vậy mà chỉ trong chớp mắt thôi mấy người Trung Quốc này đã là ân nhân cứu mạng của nàng.

Masha đứng hẳn người dậy cúi đầu cung kính trước mặt Tần Lạc. rồi lấy làm ăn năn nói: "Thành thật xin lỗi, ban nãy tôi không nên chửi anh như vậy! Anh là một bác sĩ có trách nhiệm, tôi thay mặt cá nhân tôi chào mừng anh tới Thụy Điển!"

Tần Lạc nghe người phiên dịch dịch lại xong liền mỉm cười nói: "Không có gì! Chỉ là hiểu nhầm nhỏ mà thôi, cứu nhân độ thế là trách nhiệm của bác sĩ chúng tôi mà!"

Masha nghe vậy gật đầu, sau đó quay ra nói với đồng bào của mình: " Thưa các bạn! Xin các bạn cứ tin tướng họ một lần. tôi tin bọn họ sẽ cho chúng ta câu trả lời xác đáng nhất, được không?"

Lần này không có một ai lên tiếng phản đối cả, thậm chí còn có người vỗ tay khen ngợi Tần Lạc.

Tần Lạc thầm tự thở phào nhẹ nhõm, thật ra có những lúc làm người xấu để đi giải quyết vấn đề sẽ dễ dàng hơn là làm người tốt rất nhiều.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.