Lệ Khuynh Thành cười nhìn Tần Lạc cho đến khi hắn ngượng ngùng quay nhìn chỗ khác nàng mới khẽ nói: "Cậu rất giảo hoạt".
"Chị cũng vậy" Tần Lạc cũng thản nhiên nói.
Hắn không biết buôn bán kinh doanh nhưng hắn không phải người ngốc nghếch. Hắn biết nếu loại thuốc bột này được đưa ra thị trường, lợi nhuận rất kinh người.
Loại bạch dược Vân Nam có giá trị hàng trăm triệu trên thị trường. Loại thuốc này của hắn có thể có thể giảm đau, chống viêm nhiễm, đặc biệt có thể khôi phục da giống như ban đầu nên chắc chắn nó càng được công chúng yêu thích.
Thượng Đế ban cho mỗi người một sở thích hào nhoáng nhưng lại không ban cho tất cả một gương mặt đẹp. Theo tính toán sơ bộ trên thế giới có rất nhiều người trên mặt có vết nám, hoặc sẹo do bệnh đậu mùa vậy nên có thể hiểu được thị trường cần loại thuốc này lớn cỡ nào.
Liệu có ai muốn lưu lại sẹo trên mặt hoặc trên người không?
Dù hắn đã chia cho Lệ Khuynh Thanh ba phần lợi nhuận đã là con số cực kỳ lớn. Đương nhiên Lệ Khuynh Thành cũng hiểu rõ điều này. Nếu không bằng vào sự khôn khéo của nàng, nàng sẽ không đồng ý phương thức hợp tác như vậy.
"Nói như vậy chúng ta xem như là anh hùng tương ngộ" Lệ Khuynh Thành cười quyến rũ.
"Đây gọi là anh hùng nan qua ải mỹ nhân" Tần Lạc nói. Hắn cố gắng không nhìn vào cổ áo xẻ rộng của nàng nhưng ánh mắt lơ đãng của hắn lai vô tình nhìn vào đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai/3288101/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.