Nước Chu, tại Dinh thự của Lệ vương
“ Mẹ kiếp, ngươi biết Nhu nhi ngày mai sẽ gả cho bản vương, vậy mà ngươi vẫn dám hạ dược ta ?”.
Sau khi người đàn ông mặc áo gấm kia rống lên giận dữ, anh ra căm hận trừng mắt nhìn người phụ nữ trên giường, sau đó đầy phẫn nộ và sát khí lao vào người cô.
Nhìn thấy hành động của người đàn ông, nước mắt của Vân Nhược Nguyệt lặng lẽ rơi từng giọt. Cô được gả vào phủ của hắn được nửa năm, nhưng trong lòng anh ta chỉ có Nam Cung Nhu. Anh ta thậm chí còn chẳng thèm động vào người cô bởi gương mặt cô vốn xấu xí lại, vả lại anh ta cũng ghét cay ghét đắng cha mẹ cô.
“A!”. Một trận đau đớn ập tới, Vân Nhược Nguyệt khó chịu cắn môi, nhìn thấy gương mặt lạnh lùng đầy vẻ chán ghét phía trên, lòng lại cảm thấy đau như cắt. Không phải nói cũng biết anh ghê tởm và ghét cô đến nhường nào.
Chu Hiên Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vân Nhược Nguyệt, tức giận: “Để có được bản vương, cô vậy mà không từ thủ đoạn đánh thuốc bản vương. Được, bản vương sẽ thỏa mãn ngươi hôm nay. Bất quá, bản vương không thể nhìn gương mặt ghê tởm này của ngươi được. Ta khinh!”
Nói xong hắn xé tấm màn che trên giường, che mặt Vân Nhược Nguyệt lại.
Những lời nói đó đã khiến Vân Nhược Nguyệt tổn thương lặng lề. Cô đau đớn sờ lên mặt, trên mặt có một vết sẹo to bằng lòng bàn tay, khiến cô luôn cảm thấy tự ti.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-va-nguoi-vo-le-khong-de-dong-toi/2624969/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.