“Hét hò cái gì? Ta đã chết đâu mà hét người chết sống lại? Hay chưa từng nhìn thấy người sống?” Vân Nhược Nguyệt lạnh lùng nói, sau đó quay qua Phượng Nhi:” Giúp ta đứng lên.”
Cô vừa được đưa lên từ mặt nước, trước đó còn bị Chu Hiên Thần giày vò lên rất yếu, thậm chí chẳng còn chút sức lực nào để đi lại.
Hiện tại, thân phận của nàng là vương phi, nhất định phải uy nghiêm mạnh mẽ thì mới có thể dọa sợ đám người này.
“ Tiểu thư, người tỉnh rồi?” Trương ma ma không thể tin vào mắt mình, nhìn chằm chằm Vân Nhược Nguyệt
Vừa rồi thái y rõ ràng đã nói nàng đã chết, làm sao có thể tỉnh lại được? Chẳng lẽ vừa rồi thái y chuẩn đoán sai sao?
Chỉ là nàng không nghĩ tới, vừa rồi nàng thấy rõ ràng vương phi không còn thở, vậy mà lại có thể sống lại? Vậy thì cô ta cũng quá may mắn đi.
“Sao vây? Ta tỉnh rồi, ngươi thất vọng à?” Vân Nhược Nguyệt lạnh lùng nhìn Trương ma ma, trong mắt hiện lên một tia sát khí lạnh lùng.
Thông thường trong cung điện, bà ta là người hay bắt nạt Vân Nhược Nguyệt nhất. Tuy Nhiên người này chắc chắn không dám làm điều đó nếu không có sự chấp thuận của Lệ vương.
Nàng không được sủng ái, lại nhu nhược nên mới bị người trong cung ức hiếp. Nhưng bắt đầu từ hôm nay, cô đã tiếp quản thân thể này, mấy người này không còn cơ hội nữa rồi.
Nàng lạnh lùng tự chủ, nếu có ai dám khi dễ thì đừng trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-va-nguoi-vo-le-khong-de-dong-toi/2624966/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.