Cô nhảy xuống hồ nhưng không chết, hắn chỉ thấy lạ nên muốn đến xem sao. Nghe giọng nói của cô, hắn lập tức chắn chắn rằng cô chưa chết.
Thật là một điều đáng tiếc.
Hắn lập tức hừ lạnh một tiếng:” Vân Nhược Nguyệt, bản vương tới cảnh cáo ngươi, ngày mai bản vương sẽ kết hôn với Nhu Nhi, ngươi tốt nhất thành thật mà vì bản vương ở nguyên chỗ này không được đi đâu. Nếu biết ngươi dám phá hoại, bản vương nhất định sẽ không tha cho ngươi!”
“Yên tâm, ta sẽ không bao giờ gây ra thương tổn.”
Nàng không gây ra, nàng chỉ tạo ra.
Chu Hiên Thần đối xử với nàng ấy Vân Nhược Nguyệt như vậy, nay ta đã đến đây, sao có thể làm cho các người yên ổn được.
Nàng ở trong cung này một ngày, nàng là cung chủ, nàng tuyệt đối sẽ không để cho nữ nhân khác vượt mặt, lấy đi thứ gì của mình.
Nàng là một người phụ nữ nhu nhước, trói gà không chặt, muốn sống trong thế giới này cần phải tàn nhẫn, nếu không ngay cả bản thân nàng cũng không giữ được, sẽ lại bị bắt nạt như trước, còn không bằng một con chó.
Sau khi nói xong, Vân Nhược Nguyệt liếc nhìn người đàn ông bên ngoài khe cửa.
Cô đến giờ vẫn chưa nhìn rõ người đàn ông này.
Mặc dù trong đầu có một chút ý ức của chủ nhân cơ thể này về Chu Hiên Thần, nhưng nó không chân thực như cô nhìn thấy lúc này.
Vừa ngước mắt lên, cô liền nhìn thấy ngoài cửa phòng có một nam tử cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-va-nguoi-vo-le-khong-de-dong-toi/2624963/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.