Lúc này Phượng Nhi cũng đã trở lại, trên tay cầm mấy miếng vải vụn, vừa khóc vừa nói:” Chủ tử, Trương mama nói trong nhà không có băng gạc, nên em cũng chỉ có thể tìm được mấy miếng vải vụn này. Cái này là vải thừa lúc may quần áo, người xem có được không?”
“ Loại vải này không có tác dụng đâu, nhưng không sao, ta đã băng lại rồi, nên không cần dùng đến chỗ vải này nữa.” Vân Nhược Nguyệt nói.
Trong trí nhớ của cô, Trương mama này là quản gia trong cung, biết Chu Hiên Thần không thích nguyên chủ trong cung nên luôn coi thường nàng, luôn làm khó dễ nguyên chủ.
Khi cô tìm được cô hội, cô chắc chắn sẽ trừng phạt ả nô lệ xấu xa này.
Nhìn thấy miếng gạc trên tay Vân Nhược Nguyệt cùng những lọ thuốc kỳ lạ trên bàn, Phượng Nhu không khỏi thắc mắc:” Vương phi, đây là gì vậy? Người lấy mấy cái này ở đâu thế?”
Vân Nhược Nguyệt sửng sốt, Phượng Nhu đã đi theo nguyên chủ từ khi còn nhỏ, lại rất trung thành với nguyên chủ, vì vậy cô ấy không hề đề phòng Phượng Nhu, cũng không cố ý muốn giấu những lọ thuốc này.
Cô đành nghĩ bừa một lý do:” Ta vừa phát hiện trong hộp của hồi môn, hẳn là quà hồi môn của mẫu thân ta, ngươi nhất định đừng nói cho ai khác.”
“Chủ tử yên tâm, bí mật của người là bí mật của ta, ta sẽ không nói cho ai biết đâu.” Phượng Nhi phát hiện người trước mặt thay đổi đã thông minh hơn trước rất nhiều.
Kể từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-va-nguoi-vo-le-khong-de-dong-toi/2624949/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.