“Được rồi, nếu không còn việc gì thì đứng sang một bên đi. Nếu phu nhân có việc gì cần ta sẽ gọi.” Chu Hiên Thần nói xong thì đóng màn lại, không thèm nhìn đến trà trong tay Vân Nhược Nguyệt.
Vân Nhược Nguyệt lui ra ngoài, trong mắt liền hiện lên một tia lạnh lẽo.
Cũng may nàng có năng lực chịu đựng cường đại, nếu đổi lại là nguyên chủ sợ là đã tức giận mà chết.
Thấy Vân Nhược Nguyệt bị trách phạt, Nam Cung Nhu thương cảm nhìn Chu Hiên Thần:” Thần, đừng đối xử với tỷ tỷ như vậy, nàng ấy không đáng bị như thế.”
“Nhu nhi, đừng để ý đến nàng ta, là cô ta tự muốn như vậy, chúng ta nên tiếp tục thôi.”
Hắn ta chỉ muốn làm bẽ mặt Vân Nhược Nguyệt, người được gọi là nữ nhi nhà họ Vân.
Hoàng thượng và Vân Khanh muốn nàng đi theo theo dõi hắn, được, hắn sẽ để chuyện này đến tai Vân Khanh, để Vân Khanh tức chết.
Nghe vậy, Nam Cung Nhu lập tức đỏ mặt, cô lạnh lùng lếc nhìn Vân Nhược Nguyệt bên ngoài, sau đó đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên ngực Chu Hiên Thần, ngượng ngùng cởi áo của hắn.
Nàng ta muốn Vân Nhược Nguyệt biết rằng Chu Hiên Thần đã chủ động làm chuyện mà cô ta bắt Chu Hiên Thần làm.
“Phu quân, tỷ tỷ vẫn còn ở ngay đó, chúng ta làm như vậy có ổn không?” Nam Cung Nhu nói như vậy, nhưng đôi tay nhỏ bé vẫn không ngừng vuốt ve ngực Chu Hiên Thần.
“Nhu nhi, đừng nhắc đến cô ta nữa.” Chu Hiên Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-va-nguoi-vo-le-khong-de-dong-toi/2624945/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.