Mũi tên này quá đáng sợ, hắn không cách nào tưởng tượng mấy ngày nay mình sống sót như thế nào.
Sau khi rút mũi tên sắt ra, Vân Nhược Nguyệt đã kiểm tra lại đùi của hắn và thở phào nhẹ nhõm khi phát hiện không có dị vật nào khác.
Nàng vừa rồi xem qua, cũng may đầu mũi tên sắt không bị rỉ sét nên cho dù Mộ Trúc có bỏ lỡ thời gian tiêm thuốc uốn ván cũng không sao.
"Được rồi, ta đã xử lý xong mũi tên cho ngươi, sau khi khâu vết thương lại sẽ giúp ngươi bôi thuốc." "
“Đại phu, ừm…, con dao vừa rồi người dùng hình như chưa được khử trùng bằng lửa..." Mặc dù đối phương là một đại mỹ nhân, nhưng Mộ Trúc vẫn bày tỏ nghi hoặc trong lòng.
Vân Nhược Nguyệt bình tĩnh mỉm cười, "Yên tâm đi, đây là dao mổ dùng một lần, đã được khử trùng bằng hơi nước áp suất cao trong một thời gian dài, vì vậy sẽ không bị nhiễm vi khuẩn.
Vân Nhược Nguyệt bình tĩnh mỉm cười:” Yên tâm, đây là dao mổ dùng một lần, đã được khử tùng bằng hơi nước áp suất cao trong một thời gian dài, vì vậy sẽ không bị nhiễm khuẩn.”
Nói xong, nàng đặt con dao mổ đã dùng lên chiếc bàn bên cạnh.
“Thực xin lỗi…” Mộ Trúc áy náy xoa đầu, hắn thật sự tự trách mình, sao có thể hoài nghi nàng tiên hiền lành này.
Sau khi xoa đầu, hắn mới phát hiện mình thật sự có thể sờ đầu, chẳng lẽ mỹ nữ này quá hấp dẫn, khiến cơ quan phản ứng của hắn quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-va-nguoi-vo-le-khong-de-dong-toi/2624931/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.