Tô Hoàng Vũ quay đầu lại nhìn ra An gia lạnh giọng nói:
"Yến tiên sinh cùng hai vị bằng hữu của cậu ấy là những vị khách quý mà hôm nay tôi mời dùng cơm."
Trên trán An gia lấm tấm mồ hôi, eo cũng không còn thẳng nữa, ông ta cúi thấp đầu thận trọng nói:
"Không biết là khách quý của Tô tổng, vừa rồi đã lỗ mãng mạo phạm, xin được tha thứ!"
"Không phải xin lỗi tôi!"
Giọng nói của Tô Hoàng Vũ trở nên sắc bén nước nhìn nhanh về phía đám nhân viên bảo vệ mà trầm giọng hỏi:
"Là ai vừa nói sẽ đánh gãy chân của Yến tiên sinh trước khi bắt cậu ấy quỳ xuống?"
Lời nói của Tô hoàng Vũ còn chưa dứt thì An gia đã quỳ xuống một tiếng kêu bịch nghe rất rõ ràng, ông ta còn tự tát vào mặt mình một cái rồi tỏ vẻ hối hận nói:
"Là tôi có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn, Yến tiên sinh xin hãy tha thứ!"
Ánh mắt Tô hoàng Vũ lạnh lùng quét lên người ông ta, An gia nhìn về phía nhân viên đám nhân viên bảo vệ mà hét lên:
"Còn không mau quỳ xuống xin lỗi Yến tiên sinh đi!"
Khi bọn họ nhìn thấy An gia người mà thường ngày bọn họ tôn sùng như vị thần đã quỳ xuống thì bọn họ đều run rẩy sợ hãi, bọn họ nhanh chóng quỳ xuống đất.
"An Lạc Tứ, tôi nói cho cậu biết Yến tiên sinh là bằng hữu của tôi, sau này những loại chuyện tương tự như vậy còn xảy ra nữa thì đừng có trách tôi không khách khí. Còn nữa, người nào vừa rồi đã chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-co-doi-mat-am-duong/1004981/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.