Yến tiểu Bắc suy nghĩ một lúc rồi mới nói:
"Đúng vậy, ý của tôi là như vậy!"
Lâm Nhã Hồng nhìn Yến tiểu Bắc kinh ngạc nói:
"Nhưng chúng tôi không có tiền để đầu tư!"
"Các người góp sức lực trí tuệ, chị là sinh viên đại học còn biết cách mua bán thuốc, còn Thôi Tấn Huy biết điều hành cửa hiệu, tôi.. tôi ngoại trừ đưa tiền thì không biết làm gì cả."
Yến tiểu Bắc hiểu nhưng không biết cách diễn đạt ra ngoài như thế nào để mọi người được hiểu rõ. Thôi Tấn Huy bèn nói:
"Tôi hiểu rồi, Yến tiểu Bắc nói góp tiền vốn còn hai chúng tôi góp sức người!"
Yến tiểu Bắc mỉm cười giơ ngón tay cái lên rồi nói:
"Được đi học vẫn biết cách nói chuyện hơn!"
Lâm Nhã Hồng vẫn băn khoăn, chị ta nói:
"Như vậy không được, chúng ta không thể cứ như vậy lợi dụng Yến tiểu Bắc được!"
"Cái này không được coi là lợi dụng, hiệu thuốc từ nay sẽ cho hai người quản thúc, còn tôi thì không làm được gì cả!"
Yến tiểu Bắc lên tiếng ngay lập tức. Thôi Tấn Huy thấy đẩy qua đẩy lại cũng không phải là cách bèn đưa ra chủ ý:
"Thế này, chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh vừa ngồi ăn uống vừa bàn bạc giải quyết vấn đề này."
Yến tiểu Bắc nói:
"Được, cậu muốn ăn gì ở đâu?"
Thôi Tấn Huy suy nghĩ rồi nhanh chóng trả lời:
Đến quán nướng Tam Mao, hôm nay chúng ta phải uống một chút để chúc mừng bước đầu khởi nghiệp của chúng ta. "
Ba người gọi một chiếc taxi đi đến chợ đêm bên bờ Tử Giang, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-co-doi-mat-am-duong/1004975/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.