Vừa bước ra khỏi bệnh viện trong lòng Yến tiểu Bắc không khỏi phiền muộn. Thật tâm anh rất muốn tìm được một công việc trong bệnh viện như vậy mới là tốt nhất. Nhưng mà tinh thần lạc quan của anh đã thuyết phục được bản thân anh không nên chán nản. Anh đứng bên đường hít thở một hơi thật sâu rồi tự nhủ:
Nhất định phải lưu lại nơi đây để tạo dựng chỗ đứng cho riêng mình!
Nhìn sắc mặt Phó viện trưởng La không được tốt và cái cách mà Cẩu Bộ Lễ đối xử với mình không được tốt không biết anh sẽ phải làm như thế nào, nếu như được nhận vào bệnh viện Khang Nhân đương nhiên anh cũng phải nghĩ ngợi về điều này. Yến tiểu Bắc cứ vô định bước đi về phía trước đang nghĩ xem có nên gọi điện thoại cho Thôi Tấn Huy hay không, xem phía cậu ta như thế nào thì bỗng nhiên vang lên một giọng nói thô lỗ:
"Nói không cần là không cần, cô mau đi đi!"
"Ở đây không phải đang tuyển dược sĩ sao? Tôi học ngành dược và cũng làm việc được ở bệnh viện mấy tháng rồi. Ngài có thể cho tôi làm thử một thời gian được không? Nếu không vừa ý lúc đó hãy đuổi tôi đi có được không?"
Một giọng nói dịu dàng xen lẫn van nài có chút bất lực của một cô gái vang lên. Yến tiểu Bắc nghe được giọng nói rất quen tai nên giật mình quay lại phía phát ra tiếng nói vừa nãy. Ở phía bên kia đường có một hiệu thuốc lớn, có hai người đang đứng ở cửa ra vào của hiệu thuốc. Một người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-co-doi-mat-am-duong/1004973/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.