Yến Tiểu Bắc quay người đóng cửa lại lấy túi da cừu ra chọn hai cây kim vàng bình tĩnh nói:
"Một lần châm cứu này tôi có thể đảm bảo trong vòng một năm, sau một năm nếu anh không đến châm cứu lại e rằng chỗ này của anh hoàn toàn trở nên vô dụng."
"Tôi.. được, tôi đều nghe cậu."
Trong lòng Thôi Vượng Tài chìm xuống, đây không phải chuyện đùa nên đã nhanh chóng gật đầu đồng ý.
"Chờ tôi châm cứu xong cho anh, thì anh có thể thử luôn được rồi."
Trong mắt Thôi Vượng Tài hiện lên vẻ kinh ngạc:
"Đêm nay có thể thử luôn được không?"
"Đương nhiên, nhưng anh phải nhẹ nhàng thả lỏng một chút, không thể nghĩ rằng mình khỏi bệnh mà liều mạng như lang sói."
Yến Tiểu Bắc vừa nói vừa ra hiệu cho anh ta nằm xuống, khi anh ta nằm xuống thì Yến Tiểu Bắc thấy một làn khói đen từ từ rời khỏi cơ thể Thôi Vượng Tài rồi biến mất.
"Chỉ cần cậu có thể chữa khỏi cho tôi, sau này cậu sẽ là người anh em tốt của tôi, có chuyện gì tôi đều nghe cậu."
Yến Tiểu Bắc không nói gì chỉ chuyên tâm châm cứu, một kim châm vào huyệt Trường Cường, kim còn lại châm xuống huyệt Yêu Dương Quan. Thôi Vượng Tài ngay lập tức cảm thấy được dường như có một dòng điện chạy xoẹt qua, chỗ đó gần hết sưng tấy và thoải mái hơn rất nhiều. Chừng mười phút sau Yến Tiểu Bắc lấy kim ra vỗ vỗ nhẹ vào lưng hắn và nói:
"Sáng ngày mai anh nhớ mang ba vạn tệ và giấy nợ của nhà gì Miêu đến nhà của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai-co-doi-mat-am-duong/1004952/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.