Nhìn chăm chú chiếc hộp trước mặt, Tô Duy không cách nào khác đành phải xoay vòng đi tìm sự thật.
Anh tới trường của Bách Bình Nam năm xưa, gặp một thầy giáo lớn tuổi. Những gì người ấy nói hoàn toàn trùng khớp với suy luận của Tô Duy.
Tô Duy hoảng hốt rời khỏi, đi qua một ngôi trường trung học, anh chăm chú nhìn, chính là trường Lộ Tiêu học ngày trước —— Để điều tra quá khứ của Lộ Tiêu, Tô Duy đã từng tới đây.
Đối diện trường học có một tiệm cà phê, Tô Duy ở ngoài chần chừ một lát, rồi đi vào.
Tiệm cà phê này quy mô rất nhỏ, chỉ có thể chứa được mười mấy người, lúc này vừa hay đúng tầm tan học, có mấy cậu bé ngồi trong tiệm chờ người nhà đến đón. Tô Duy nhìn quanh một vòng, chọn một chỗ trống bên cửa sổ rồi ngồi xuống.
Trên quầy thu ngân có treo một chiếc TV, ông chủ là một người đàn ông trung niên, thích dùng TV để xem hí kịch.
“Chuyện chẳng biết bắt đầu thế nào, cứ như vậy mà khắc sâu. Người sống có thể chết, chết có thể sinh, trong mộng tình, cần gì phải chân thật…” Lúc này TV đang chiếu là tuồng Côn Sơn. ( hí khúc lưu hành ở miền Nam Giang Tô, Bắc Kinh, Hà Bắc )
Tô Duy nhấc tách cà phê đen lên, thỉnh thoảng lại nhấm nháp, ánh mắt yên lặng nhìn ra cửa sổ, học sinh không ngừng chạy ra khỏi cổng trường. Anh ra trường đã hơn mười năm, nhưng hôm nay ngồi đây, nhìn mấy cô nhóc cậu nhóc mặc đồng phục, cảnh xưa hiện về ngay trước mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-tam-ly-to-duy/1333004/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.