Đi trên dòng cát chảy,
Cẩn thận lục tìm những mảnh gương trên đất,
Không ngờ bị mảnh vỡ ấy,
Cắt một đường trên tay.
Dòng máu đỏ tươi rỉ sắt giống như huyết khí,
Từ miệng vết thương chảy ra,
Chất lỏng màu đỏ nhỏ xuống mặt gương,
Bị thương tổn… là người,
Hay là tấm gương kia?…
… … …
“Thật không ngờ… Thì ra bác sĩ có thể diễn giỏi như vậy…” Vừa lên xe, Davi liền nói với tôi.
Trước khi tôi kịp giải thích điều gì, Windor không biết vì sao lại ngồi cạnh tôi đã giành lên tiếng trước.
“Cái này thì thấm vào đâu? Năm đó, Hance thân ái của chúng tôi chính là hoa hoa công tử (Play Boy) vô cùng nổi tiếng trong trường a…”
“Windsor Flia Bitis…” Tinh thần của tôi đã vượt quá phạm vi có thể thừa nhận, tên ngu ngốc này lại còn nói hươu nói vượn nữa.
“Điều tôi nói đều là sự thật nha. Cậu vốn là loại người này, ban đầu bạn học tôi còn đoán xem cậu sau này có trở thành thủ lĩnh của phần tử khủng bố hay không a, vậy mà cuối cùng cậu lại tìm một công việc rất bình thường.” Anh ta dường như càng nói càng hứng khởi, hoàn toàn coi thường ý nguyện của đối tượng bị đàm luận tới là tôi đây. “Hồi trước có không ít người cho rằng cậu là con cháu hắc đạo của Hồng Kông hoặc Nhật Bản… Chuyện này cậu biết không? Hance.” Xem ra cái tên này thiếu không ít dây thần kinh ── cư nhiên còn quay sang hỏi tôi?!
“Học trưởng Windsor.” Tôi mỉm cười với anh ta ── Đó là biểu tình mà toàn bộ thầy cô giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-tam-ly-he-liet/33913/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.