Kết thúc hôn lễ, hai người liền bay cả đêm về Hỗ thị.
Lúc máy bay hạ cánh xuống Hỗ thị đã là buổi chiều, bởi ngày hôm sau Phó Tinh Hà vẫn phải đi làm, lại thêm cả hành trình bôn ba mệt nhọc, trời còn chưa ngả tối, hai người đã kéo rèm xuống đi ngủ.
Sáng hôm sau chuông đồng hồ báo thức reo lên, sau khi vươn tay tắt tiếng chuông inh ỏi, phản ứng đầu tiên của Lâm Thiên là ngồi dậy mở ngăn kéo lấy tờ đăng ký kết hôn ra.
Thấy khung ảnh nằm lặng trong ngăn kéo, Lâm Thiên thở phào một hơi, không phải mơ là tốt rồi, cả hành trình chưa đầy 24 tiếng, hơn nữa phần lớn đều ở trên máy bay, về đến nhà lại ngủ một giấc, Lâm Thiên mơ mơ hồ hồ, còn tưởng chuyện kết hôn này là do mình nằm mơ.
Khác với quyển hôn thú đỏ chót ở trong nước, hôn thú ở nước Mỹ chỉ là một tờ giấy giản đơn, mặt trên viết “In marriagelise”, cùng với một khung hình, mà trên tờ hôn thú cũng là họ tên Lâm Thiên và Phó Tinh Hà ghép lại với nhau.
Lâm Thiên ngồi dậy, ngẩn ngơ nhìn hôn thú một lúc, cũng không cất lại ngăn kéo nữa, anh nhìn xung quanh một hồi, cuối cùng treo khung ảnh lên bức tường phía đối diện. Như vậy thì, cứ mỗi sáng thức dậy là anh có thể nhìn thấy tờ đăng ký kết hôn này.
Sau khi rửa mặt, Lâm Thiên liền xuống bếp, động tác anh rất khẽ, nhưng miệng lại không tự chủ ngâm nga giai điệu không rõ tên gọi. Nghe thấy tiếng anh ngâm nga đứt quãng, Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-pho-em-tham-men-anh/1307348/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.