Cứ mỗi dịp năm hết Tết đến là Hỗ thị lại bước vào thời điểm lạnh nhất trong năm, gió biển thốc vào như những lưỡi dao sắc lẹm, lại thêm mưa tầm mưa tã mấy ngày trời. Lâm Thiên ngồi trong xe, chỉ nhìn mưa rơi ngoài cửa sổ thôi mà anh cũng cảm giác như cả người ướt sườn sượt.
Từ sau buổi gặp người nhà bác sĩ Phó, Lâm Thiên lại quay về guồng quay cũ, ngày ngày tới công ty làm việc đúng giờ.
Năm nào cũng vậy, cuối năm luôn là thời điểm có nhiều việc nhất, cũng chính là lúc vất vả nhất, có rất nhiều cuộc họp, rất nhiều số liệu cần sắp xếp thống kê, các cuộc họp trực tuyến cùng các buổi tọa đàm tài chính nhiều không đếm xuể.
Hơn nữa bởi vì đã hẹn đi nghỉ đông cùng bác sĩ Phó mà Lâm Thiên đành phải tăng ca để hoàn thành công việc, Đại Cương nghe nói anh sắp đi, mặt nghệt cả ra, trong lòng thầm nghĩ, Lâm Thiên cũng nên ra ngoài nghỉ ngơi thả lỏng mình một chút, có bố mẹ tranh giành tài sản như vậy.. khó tránh khỏi thấy khó chịu trong lòng.
Mấy hôm trước, Lâm Hàn Hải và Tần Vận tìm tới tận công ty, lễ tân không biết họ là ai, kết quả hai người nói muốn gặp Lâm Thiên, nói sếp tổng nhà các cậu là con trai tôi.
Hôm đó Lâm Thiên gửi tin nhắn, khiến Lâm Hàn Hải suýt chút nữa tức chết, ông tức đến mức trợn trắng mắt lên, nhưng không dám nói cho Tần Vận biết. Với tính của Tần Vận, bà mà đọc tin nhắn của Lâm Thiên chắc tức đến động thai mất!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-pho-em-tham-men-anh/1307321/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.