An Hòa và Triệu Khải Minh cãi nhau, vì lý do gì thì bọn họ đã quên mất, chỉ nhớ rõ là hai người đều rất sinh khí, lửa giận thiêu đốt lý trí của bọn họ, sau đó An Hòa bỏ chạy khỏi nhà.
An Hòa bỏ đi trong tức giận nên trên người không mang theo bất cứ vật gì, đành phải vào công viên bên cạnh ngồi, càng nghĩ càng thấy ủy khuất. Gần đây Triệu Khải Minh luôn có lệ với hắn, suốt ngày đều nói bận rộn, lại nghe người ở quán bar nói gần đây Triệu Khải Minh thường xuyên lui tới, còn có rất nhiều người vây quanh ve vãn. An Hòa không biết bọn họ có ra ngoài thuê phòng 419 không, nhưng đã rất lâu hai người không có làm qua. Mỗi ngày Triệu Khải Minh về đến nhà đều là nửa đêm, ngả đầu xuống liền ngủ, sáng hôm sau lại vội vàng đi từ sớm, ngay cả thời gian nói chuyện cũng không có. An Hòa càng suy nghĩ càng cảm giác Triệu Khải Minh đã chán mình, mình sắp bị hắn vứt bỏ, không khỏi khóc nức nở lên.
“Mẹ nó, khóc cái lông, quấy rầy chuyện tốt của lão tử.”
Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn làm An Hòa giật mình hoảng sợ, cậu không biết có người đang ở gần.
Ngay sau đó là một giọng khàn khàn tràn đầy *** của một người đàn ông khác vang lên:
“Mặc kệ hắn, chúng ta làm việc của mình đi. A ~, nhanh lên, muốn bắn.”
Thì ra là hai người đàn ông đang đánh dã chiến, nương theo ánh đèn đường màu cam, An Hòa nhìn thấy hai thân ảnh đang đung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-phia-duoi-cua-toi-lai-uot-roi/181315/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.