Dù sớm biết phu nhân không hề mong manh yếu đuối như vẻ ngoài, một người cá có thể dễ dàng bế bổng y trong kỳ ph*t t*nh thì sao yếu được cơ chứ? Thế nhưng, Cẩm Trúc vẫn luôn theo thói quen đặt phu nhân vào vị trí cần được bảo vệ.
Vậy mà giờ đây, vị phu nhân mà y nghĩ cần bảo vệ ấy lại dễ dàng hạ gục một người cá giống đực khác, còn quay lại hỏi y muốn nói gì. Cẩm Trúc chỉ đành vội vàng chữa lời.
Rất nhanh, dưới ánh nhìn có chút kỳ quái của Trì Nguyễn Phàm, Cẩm Trúc nhận ra lời nói dối của mình vụng về đến mức nào.
"Cẩn thận đường trơn" ư? Dưới đáy biển này làm gì có đường mà trơn?
Phu nhân lại là người cá, càng chẳng cần bận tâm nền cát hay gạch pha lê bên dưới có trơn trượt hay không.
"Phu nhân..." Dưới cái nhìn của Trì Nguyễn Phàm, Cẩm Trúc nhất thời không biết phải làm sao.
Phu nhân có nghĩ rằng mình đang cố lừa em ấy không?
Trì Nguyễn Phàm chỉ thấy Cẩm Trúc lúc này có chút ngốc nghếch đáng yêu.
May mà hắn đã quen với dáng vẻ này của y rồi.
Cẩm Trúc trước mặt hắn luôn ôn hòa, bao dung, thỉnh thoảng còn hơi ngốc nghếch, hoàn toàn khác biệt với vị Nguyên soái mặt lạnh như tiền ở kiếp trước.
Hoặc có lẽ, sự nghiêm nghị và lạnh lùng chỉ là lớp vỏ bọc của Cẩm Trúc. Khi đối mặt với người mà y thực sự tin tưởng và yêu thương, Cẩm Trúc sẽ trút bỏ lớp vỏ đó, để lộ nội tâm mềm mại bên trong.
"Theo sát ta."
Trì Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-noi-toi-chi-co-the-an-com-mem/4703580/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.