Sau khi Trì Nguyễn Phàm nói tinh hạch đã đủ nhiều, Cẩm Trúc không những không ngừng việc thu thập, mà ngược lại còn trở nên điên cuồng hơn trong những cuộc săn bắt sinh vật biến dị.
Trì Nguyễn Phàm đã vài lần chứng kiến cảnh Cẩm Trúc một mình tay không săn giết lũ sinh vật biến dị.
Không có màn sương đen bao phủ, không có ảo giác mê hoặc, chỉ bằng sức mạnh thuần túy của cơ thể, cậu nghiền nát và xé tan những sinh vật biến dị, khiến Trì Nguyễn Phàm kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh.
"Sao em không dùng dị năng?" Trì Nguyễn Phàm hỏi.
Cho dù tố chất thân thể của một zombie cấp B có thể sánh ngang với siêu nhân, thì việc chiến đấu tay không với những sinh vật biến dị nguy hiểm như vậy vẫn là quá mạo hiểm.
"Em muốn chúng chết chậm một chút, để em đấm thêm mấy cú nữa."
Khi nói câu này, Cẩm Trúc đưa tay lau vết máu dính trên mặt, hơi ngước mắt, trong mắt vẫn còn sót lại vẻ hung bạo và dữ tợn khó che giấu.
Thật kỳ lạ, anh vừa mới nghĩ thông suốt mọi chuyện, không còn lo lắng nữa, thì Cẩm Trúc lại bắt đầu trở nên nóng nảy.
Lo lắng và nóng nảy vốn có chung một nguồn gốc sâu xa, giữa chúng tồn tại một mối liên hệ mật thiết.
Khi phải đối mặt với những sự kiện k*ch th*ch mạnh mẽ, mà vấn đề lại không được giải quyết triệt để, những cảm xúc tiêu cực sẽ dần nảy sinh.
Những cảm xúc tiêu cực này ẩn sâu trong tiềm thức, âm thầm gặm nhấm tâm trí, cuối cùng bùng phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-noi-toi-chi-co-the-an-com-mem/4703561/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.