Trì Nguyễn Phàm lún sâu vào ghế sofa, tầm mắt từ từ di chuyển theo bàn tay kia, lướt qua yết hầu đang khẽ nhấp nhô của Cẩm Trúc, đôi môi mím chặt, cuối cùng dừng lại ở đôi mắt sâu thẳm của Cẩm Trúc.
Trong đôi mắt mơ màng của anh, phản chiếu vẻ mặt có chút căng thẳng và lo lắng của Cẩm Trúc.
"Cậu lo lắng điều gì?"
Trì Nguyễn Phàm cúi đầu lắc lư ly rượu, nhìn chất lỏng màu đỏ tuyệt đẹp phản chiếu ánh đèn lên tay Cẩm Trúc, anh khẽ cười:
"Mấy tháng cũng chưa chắc đã say một lần, sẽ không ảnh hưởng gì đâu."
Không ảnh hưởng đến thao tác sau này, cũng không ảnh hưởng đến sức khỏe.
"Sẽ ảnh hưởng."
Cẩm Trúc cũng không nói sẽ ảnh hưởng đến điều gì, chỉ lấy ly rượu từ tay Trì Nguyễn Phàm, đặt lên bàn bên cạnh, nhẹ nhàng nói:
"Tiểu Nhuyễn, đi cùng tôi đến một nơi."
Trì Nguyễn Phàm bị Cẩm Trúc kéo đứng dậy, xoa xoa cái đầu hơi choáng váng nói: "Đi đâu?"
"Lát nữa cậu sẽ biết." Cẩm Trúc dẫn Trì Nguyễn Phàm ra ngoài.
Lâm Hỏa nhìn thấy hai người rời đi, say khướt nói: "Đội trưởng Cẩm, hai người đi đâu vậy? Cho tôi đi cùng với!"
Cẩm Trúc không quay đầu lại, nói với trợ lý sinh hoạt bên cạnh: "Chăm sóc tốt cho bọn họ."
"Xin anh yên tâm."
Cẩm Trúc đưa Trì Nguyễn Phàm ra khỏi tòa nhà, đỡ anh vào xe, cúi người thắt dây an toàn cho Trì Nguyễn Phàm.
Trì Nguyễn Phàm vừa bị gió lạnh bên ngoài thổi qua, đầu óc đã tỉnh táo hơn một chút.
Nhìn Cẩm Trúc đang cúi đầu nghịch dây an toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-noi-toi-chi-co-the-an-com-mem/4703510/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.