Với tư cách người thừa kế của “thủ pháp khâu nhà họ Trần”, Đàm Trung Lâm cực kỳ vinh dự, cũng cực kỳ tự hào, mặc dù bây giờ “thủ pháp khâu nhà họ Trần” còn không có phổ biến rộng rãi đến mọi người, nhưng anh tin tưởng, đây chỉ là vấn đề thời gian.
Dù sao lúc ấy “thủ pháp khâu nhà họ Trần" của Trần Thương còn không có hoàn thành, phương pháp khâu này đã được viện trưởng Vương Ngọc Sơn thuộc Lục Viện thành phố Hải Đô và chủ nhiệm Tích Thủy Đàm bệnh viện Thường Hồng Lôi đều kinh thán không
Mà bây giờ, Đàm Trung Lâm dám chắc rằng, nếu như bọn họ biết rõ, nhất định sẽ tự mình đi đến thành phố An Dương để học tập!
Cho đến lúc đó... Mình chính là đệ tử đời thứ nhất!
Nghĩ tới đây, trong lòng Đàm Trung Lâm có chút tự hào!
Duy nhất chỉ có An Ngạn Quân đứng bên cạnh hơi khó chịu, dù sao nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng!
Phẫu thuật rất nhanh đã kết thúc, khi đường chỉ đã di chuyển, làn da đã được khâu kín lại, bởi vì da trên cổ tay có khá nhiều vân, nên trong khi khâu lại, các đường chỉ được cố ý khâu giấu chúng đi, vì lẽ đó toàn bộ quá trình khâu lại cực kỳ tỉnh xảo đến mức ảo diệu, ngay cả An Ngạn Quân cũng không thể không cảm thán một tiếng, tiểu Trần so với khi đó lại lợi hại hơn rồi.
Mà sau lưng một đám “Tam Lưu” đều cảm giác tam quan của mình bị hủy hết!
Tại sao một tồn tại kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3560332/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.