Chương trước
Chương sau
Lúc này, trong mất Tính Nhiên ánh lên tia vui mừng!

Bao lâu rồi không có loại cảm giác này.

Nhẹ nhàng vui vẻ hoàn thành phẫu thuật, cuối cùng sẽ khiến cho người khác trong lúc vô tình đề cao chính mình.

Mà Tỉnh Nhiên chính là loại cảm giác này.

Anh ta ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trần Thương với Mạnh Hi và đồng nghiệp của mình, cảm kích gật đầu nhẹ.

Không có bọn họ, thì sẽ không có cuộc phẫu thuật thành công như này!

Trên bàn phẫu thuật có anh hùng, nhưng không có anh hùng chiến đấu một mình.

Mọi người gật đầu đáp lại, không thể không nói, trình độ phẫu thuật trong lồng ngực của Tỉnh Nhiên, thật rất không tệ.

Bên trong có thứ tự rất ổn, không hoảng không loạn.

Nhưng, bây giờ không phải là lúc khen ngợi và nịnh bợ lẫn nhau, vì bọn họ đều biết cuộc chiến tranh này còn chưa kết thúc, chờ đợi bọn họ tiếp theo, càng thêm gian nan chính là cất bỏ đoạn chật hẹp của động mạch chủ ngực.

Phẫu thuật chính là như thế, là truyền lại trách nhiệm!

Gậy chuyền tay từ trong tay của anh ta, cần đưa quai

Mạnh Hi không có chút gì do dự, tiếp nhận gậy chuyền tay.

Sau đó, là thời gian của bà.

Mạnh Hi tiếp nhận dao phẫu thuật, như là gậy chuyền tay!

Sau đó cũng chính là hai kiểu phẫu thuật hoàn toàn khác nhau!

Hơn nữa độ khó cũng gia tăng lên không ít.

Mạnh Hi nhìn thoáng qua Trần Thương:

- Nhích cầu mạch máu trước.

Trần Thương vội vàng gật đầu.

Khi phẫu thuật thu hẹp động mạch chủ, cần giảm cản trở đoạn thu hẹp động mạch chủ từ trên xuống, đây là vì bảo vệ giảm ngăn chặn động mạch chủ trong lúc đó tuỷ sống và cơ quan nội tạng phía ngoài miễn nhận thiếu máu mà dẫn tới tổn hại.

Bình thường có thể lựa chọn nhiệt độ thấp, nhưng cũng có thể chọn nhích cầu mạch máu trước và tạo thành lưu chuyển nửa tim bên trái.

Mạnh Hi lựa chọn nhích cầu mạch máu trước mặc dù sẽ gia tăng độ khó của phẫu thuật, nhưng hệ số an toàn của kiểu phương pháp này so với nhiệt độ thấp càng thêm đáng tin!

Bởi vì ai cũng không xác định được tiếp theo phẫu thuật sẽ kéo dài bao lâu.

Nhiệt độ thấp thời gian có hạn, thời gian quá dài sẽ khiến thiếu máu dẫn đến tốn thương.

Sau khi đã cải biến được sẹo mạch máu, phải chăng dẫn đến hoại tử nội mô?

Bởi vậy, đồ vật cần sử dụng còn có rất nhiều.

Đang lúc mọi thứ tiến hành ổn định, dáng vẻ Mạnh Hi bắt đầu như bị nhọt, sẹo chồng chất hình thành độ phình của động mạch chú.

Trần Thương lập tức biến sắc, anh cảm giác thứ này cũng không chỉ đơn thuần là một cái sẹo mạch máu!

Có lẽ còn có những vật khác.

Lúc này, kẹp cố định mạch máu giữ cho hai đầu động mạch chủ cao thấp.

Mạnh Hi ngẩng đầu hỏi Tỉnh Nhiên:

- Có hình chụp mạch máu hay không?

Tỉnh Nhiên sững sờ, lập tức lắc đầu:

- Không có.

Mạnh Hi nghe đến đó, lập tức có chút chần chờ.

Trần Thương nghĩ tới đây, nhịn không được nhắc nhở:

- Mạnh lão sư, cẩn thận phía sau, có thể là khối u động mạch!

Mạnh Hi nhẹ gật đầu, bà đã dự đoán được.

Nếu như chỉ đơn thuần là sẹo tổ chức, không đến mức nghiêm trọng như vậy.

Mạnh Hi cầm dao phẫu thuật trong tay, không trực tiếp cắt thành mạch máu, mà là rạch ra dò xét.

Sau khi mở mạch máu ra, Trần Thương lập tức thấy u máu tồn tại, mặc dù không lớn, nhưng rất chân thực!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.