Đang lúc nói chuyện, từ túi áo móc ra một tấm danh thiếp đưa cho Trần Thương.
Trần Thương cười cười, nhận lấy danh thiếp, bỏ vào trong túi, nói:
- Đừng khách sáo, đây là chuyện cháu phải làm.
Tần Duyệt bĩu môi nhìn Ký Như Vân, nhỏ giọng nói ở bên tai
- Mẹ nhìn kìa, con đã nói Trần Thương rất lợi hại, hai người không tin...
Ký Như Vân nhịn không được quay người liếc Tần Duyệt một cái.
Hoàng Vĩ Nghiêm nói hết lời chắc chắn phải lưu lại phương thức liên lạc của Trần Thương.
Hoàng Vĩ Nghiêm nhìn Trần Thương:
- Bác sĩ Trần, tôi là luật sư Vĩ Nghiêm của Sở luật sư sự vụ, sau này có việc gì liên quan đến pháp luật cần xin ý kiến, hoặc có gì cần tôi hỗ trợ, cứ việc tìm tôi, tôi chắc chắn sẽ làm hết sức!
Trần Thương gật đầu cười, đồng ý.
Anh không biết luật sư Vĩ Nghiêm của Sở sự vụ, nhưng quen biết một luật sư, hình như không phải một chuyện xấu!
Cha ngã bệnh, Hoàng Vĩ Nghiêm cũng không quan tâm tới công việc, sau khi trực tiếp cầm điện thoại lên sắp xếp công việc ổn thỏa, đêm đó ở lại bệnh viện.
Có tiền mở đường, chuyện gì cũng dễ nói, lại nói, việc thanh toán* cho cán bộ cấp sở nằm viện, Tân Hiếu Uyên lại là anh rể, việc chuẩn bị một căn phòng nhỏ cũng không thể tùy tiện.
(DG: Thanh toán: báo cáo với cấp trên để thanh toán các khoản tiền tạm ứng hoặc các khoản tiền thu chỉ kê trong hoá đơn).
Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3543188/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.