Nói đến đây, Tần Duyệt thầm hạ quyết tâm, sau khi trở về, dốc lòng nghiên cứu làm bếp.
Dù sao bản thân cắt thịt rất tốt, ruột thừa túi mật gì đó cũng thường xuyên cắt, chắc là thiên phú thái thịt vô cùng tốt!
Nghĩ tới đây, Tần Duyệt tuyệt đổi trở về sẽ học hỏi kinh nghiệm từ mẹ mình.
Trong lòng đã quyết định xong, cũng không còn muốn đi dạo tiếp.
Tần Duyệt lập tức như có gánh nặng, buổi tối cũng không ăn cơm, lúc này quyết định về nhà bắt đầu làm bữa cơm thứ nhất.
Đồng thời không cho Trần Thương ăn cơm, một hồi mang qua cho anh!
Trần Thương lập tức ngẩn người, hơi dở khóc dở cười.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ Tân Duyệt như thề non hẹn biển, đành phải thôi!
Trần Thương suy nghĩ, dù khó ăn cũng không có vấn đề, dù sao bản thân cũng không kén ăn.
Về đến nhà, Trần Thương thay quần áo ra, đưa đến tiệm giặt ủi, căn dặn một chút.
...
...
Mà Tần Duyệt lại vội vàng về đến nhà, sợ ba mẹ bắt đầu nấu cơm.
Tân Hiếu Uyên trông thấy Tân Duyệt trở về sớm như vậy, cũng lập tức ngây ngẩn cả người:
- Làm sao lại trở về sớm như vậy, ba và mẹ của con còn chưa lảm cơm nữa.
Tân Duyệt nghe xong, lập tức nhẹ nhàng thở ra, cười hì hì nhìn lão Tân:
- Ba mẹ, hôm nay hai ngươi đã khổ cực, để con làm cơm cho!
Lời này vừa nói ra, Ký Như Vân và Tân Hiếu Uyên lập tức liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3543181/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.