Chương trước
Chương sau
Nói đến đây, Tần Duyệt thầm hạ quyết tâm, sau khi trở về, dốc lòng nghiên cứu làm bếp.

Dù sao bản thân cắt thịt rất tốt, ruột thừa túi mật gì đó cũng thường xuyên cắt, chắc là thiên phú thái thịt vô cùng tốt!

Nghĩ tới đây, Tần Duyệt tuyệt đổi trở về sẽ học hỏi kinh nghiệm từ mẹ mình.

Trong lòng đã quyết định xong, cũng không còn muốn đi dạo tiếp.

Tần Duyệt lập tức như có gánh nặng, buổi tối cũng không ăn cơm, lúc này quyết định về nhà bắt đầu làm bữa cơm thứ nhất.

Đồng thời không cho Trần Thương ăn cơm, một hồi mang qua cho anh!

Trần Thương lập tức ngẩn người, hơi dở khóc dở cười.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ Tân Duyệt như thề non hẹn biển, đành phải thôi!

Trần Thương suy nghĩ, dù khó ăn cũng không có vấn đề, dù sao bản thân cũng không kén ăn.

Về đến nhà, Trần Thương thay quần áo ra, đưa đến tiệm giặt ủi, căn dặn một chút.

...

...

Mà Tần Duyệt lại vội vàng về đến nhà, sợ ba mẹ bắt đầu nấu cơm.

Tân Hiếu Uyên trông thấy Tân Duyệt trở về sớm như vậy, cũng lập tức ngây ngẩn cả người:

- Làm sao lại trở về sớm như vậy, ba và mẹ của con còn chưa lảm cơm nữa.

Tân Duyệt nghe xong, lập tức nhẹ nhàng thở ra, cười hì hì nhìn lão Tân:

- Ba mẹ, hôm nay hai ngươi đã khổ cực, để con làm cơm cho!

Lời này vừa nói ra, Ký Như Vân và Tân Hiếu Uyên lập tức liếc nhau.

Vô cùng không thể tưởng tượng nổi!

Đây là lần đầu tiên... lăn đầu tiên nha?

Tân Duyệt từng ở nhà làm cơm à?

Hai người lo lắng bất an nhìn Tân Duyệt, con bé này đến cùng bị cái gì kích thích vậy!

Thấy Tần Duyệt bận trước bận sau, Ký Như Vân nhìn hơi lo lắng suông.

Muốn qua hỗ trợ, liền bị Tân Duyệt đẩy ra khỏi phòng bếp!

Trong lúc nhất thời, Ký Như Vân và Tân Hiếu Uyên ngồi ở trên ghế sa lon, khuôn mặt hai người một vẻ mờ mịt...

Con bé này, đến cùng bị cái gì kích thích?

Chưa kế đầu tiên cơm có ăn ngon hay không.

Trước tiên họ nghĩ chính là, con bé này có cần uống thuốc hay không.

Lão Tân nhìn Ký Như Vân:

- Đây là thế nào?

Ký Như Vân trừng mắt liếc:

- Tôi làm sao biết được? Ông hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai đây?

Bỗng nhiên Tân Hiếu Uyên nói:

- Ông đi hỏi Trần Thương một chút! Có phải chuyện này có quan hệ với thằng nhóc đó hay không, bằng không thì sao Duyệt Duyệt lại lên cơn, vừa về đã chui vào trong bếp.

Đôi mắt của Ký Như Vân lập tức cũng sáng lên, khẳng định là có quan hệ với Trần Thương!

- Tôi lại không có Wechat tiểu Trần!

Tần Hiếu Uyên cũng mới kịp phản ứng, hình như bản thân cũng không có?

Không được, ngày mai đi bệnh viện, phải thêm Wechat của Trần Thương mới được.

Nhưng, Ký Như Vân nghĩ lại, bỗng nhiên nói:

- Thật ra... Đây không phải chuyện xấu gì, học nấu cơm vô cùng tốt! Dù sao cũng không thể mỗi ngày hai người đều đi ăn thức ăn ngoài, không sạch sẽ.

Với thiên phú Tân Duyệt còn có thể, chủ yếu là trên mạng có rất nhiều giáo trình.

Xào mấy món ăn thường ngày, ít ra cũng phải ra trò.

Không khủng bố giống trên TV như vậy, xào thành than đen tất cả nguyên liệu, căn bản không đến mức đó.

Chỉ cần trí thông minh phát triển bình thường sẽ không gặp tình trạng kia.

Tần Duyệt tự mình nêm nếm, hương vị xem như có thể ăn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.