Chương trước
Chương sau
Sau khi bọn hắn xem đến tin tức này, lập tức trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt!

Cái phẫu thuật này, đối cơ sở bệnh viện của họ vô cùng cơ lợi!

Dù sao việc thực hiện liên tục của hệ thống chẩn đoán và điều trị ba cấp độ không ngừng được phổ biến, giống như những ca tiểu phẫu viêm ruột thừa, các bệnh viện có sở đã làm tối đa, nếu như có thể thúc đẩy loại “Hàng đẹp giá rẻ” này rộng rãi, đối với người dân mà nói, đây tuyệt đối là chuyện tốt!

Hơn nữa, lúc này họ nhìn Đoàn Ba, trong ánh mắt tràn đầy ao ước!

Có thể nói rằng Đoàn Ba là đầu tiên được hưởng lợi ích nhiều nhất, hơn nữa có thể lấy tư cách là đồng tác giả đầu tiên tham dự vào việc xuất bản của bản thảo này trên « Tạp chí ngoại khoa nước Anh ».

Mọi người nhao nhao không ngừng hâm mộ, sau lần sóng sự kiện lần này, con đường sự nghiệp của Đoàn Ba sau này, tuyệt đối là một bước lên mây, tiến đến chức vị phó viện trưởng là không có bất cứ vấn đề gì.

Cơ sở bệnh viện có thể có những thành tích học thuật như thế này, đối với chức danh của họ, đều là không có gì bất lợi.

Nguyên một đám họ nhao nhao chờ quyết định, chờ một lát khi hội nghị kết thúc, chắc chẵn phải cùng. bác sĩ Trần trao đổi phương thức liên lạc, giữ liên lạc, sau đó mời anh đến bệnh viện của mình giảng một chút, chúng minh cất bỏ vết thương nhỏ do phẫu thuật ruột thừa.

...

....

Mà lúc này đây, đúng lúc Tăn Hiếu Uyên cùng Ký Như Vân vừa mới đến, họ ngồi ở hàng sau, vừa hay nghe thấy mấy chủ nhiệm của các cơ sở bệnh viện đằng sau nói.

- Rất là lợi hại!

- Đúng vậy, bác sĩ Trần Thương này mới có bao nhiêu tuổi, lại có bản lãnh lớn như vậy, đúng là tiền đồ vô lượng.

- Không sai, toàn bộ tỉnh Đông Dương có thể có bao nhiêu nhân tài giống như thế này.

....

Nghe những lời tán dương về Trần Thương, lòng hư vinh của Tần Hiếu Uyên cùng Ký Như Vân bỗng nhiên bành trướng.

So với khen họ thì cảm giác này còn dễ chịu hơn!

Trong lòng thầm đắc ý.

Mà Tăn Hiếu Uyên vội vàng căm lấy điện thoại, chụp một bức ảnh cho Trần Thương, vừa vặn xếp nhìn thấy cái thông báo tuyển dụng bên trên.

Tân Hiếu Uyên trong lòng khiếp sợ nhìn Ký Như Vân nói:

- Ba này, bà mau nhìn một chút, con gái bà lại là một thiên tài luận văn hàng đầu!

Ký Như Vân sững sờ một lúc, đầm máy ảnh nhìn thật kỹ, lập tức hít sâu một hơi

- Thông tin tác giả: Trần Thương, tác giả thứ nhất: Tân Duyệt, Đoàn Ba, Lý Bảo Sơn.

Ký Như Vân lập tức sửng sốt một chút, chợt nhớ tới có một khoảng thời gian Tân Duyệt dường như cũng vội vàng chỉnh lý tư liệu gì đó.

Bên trong phòng ngủ của cô xếp đầy những giấy tờ.

Bây giờ đã biết rõ!

Chắc là giúp Trần Thương sắp xếp lại các loại số liệu...

Nhưng mà, chỉ làm những cái này, vậy mà Tần Duyệt có thể làm tác giả thứ nhất?

Ký Như Vân hiểu rõ, tiểu Trần chắc chắn đã sớm có ý đối với Tân Duyệt từ lâu.

Hai khoa học cấp cao nhất, trong nước cái chức vị tiến sĩ này, sẽ trụ vững vững vàng vàng.

Hơn nữa điều quan trọng nhất là, hai tờ luận văn này, đều là đối tác chuyên nghiệp của Tân Duyệt

Nghĩ tới đây, Ký Như Vân hít sâu một hơi.

Cái này tiểu Trần đối Tân Duyệt thật sự là... Ai...

Ban đầu cho là tiểu Trần đã chiếm được món hời lớn.

Vậy mà bây giờ nhìn lại, thì ra Tân Duyệt mới là người chiếm được món hời cực kì lớn.

Tiểu tử Trần Thượng này, nhìn vậy nhưng lại thực sự là một cổ phiếu tiềm năng.

Không được, sau khi trở về, phải nói chuyện với Duyệt Duyệt một chút, chắc chắn phải nghĩ hết biện pháp, phải thật hạnh phúc bên cạnh Trăn Thương!

Tân Hiếu Uyên cũng là hít một hơi thật sâu, tiểu Trần này, đối Tân Duyệt thật sự là không lời nào để chê.

Hai luận văn xuất sắc này, coi như đã đặt sính lễ đầy đủ.

Điều này bỗng nhiên làm cho lão Tân cảm thấy có chút áp lức, lúc còn gái kết hôn, của hồi môn của mình cho không biết có thứ gì tốt?

Ký Như Vân đưa máy ảnh cho Tăn Hiếu Uyên, một mặt ngưng trọng nhìn xem lão Tân:

- Tiểu Trần thật sự không tệ!

Tân Hiếu Uyên gật đầu.

Ký Như Vân bỗng nhiên quay đầu nhìn chằm. chăm Tăn Hiếu Uyên, nói:

- Ông nhìn lại mình một chút xem! Ông lại nhìn xem người ta một chút

- Tiểu Trần người ta lúc yêu nhau, đã cho Duyệt Duyệt phát biểu hai luận văn khoa học hàng đầu, lúc hai chúng ta yêu nhau, luận văn của ông cũng là do tôi viết cho ông, Tân Hiếu Uyên, Tần Hiếu Uyên, bây giờ tôi càng ngày càng thấy ông chướng mắt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.