Tần Hiếu Uyên nằm ở trên giường, khó có một ngày được nghỉ ngơi, cần phải ngủ bù để lấy lại sức.
Nhưng mà... Nghĩ đến những hành vi kì lạ của Tân Duyệt khi nấy, lão Tân bỗng nhiên có chút tò mò, vội vàng hỏi
- Bà này, tôi mặc bộ đồ vét kia lúc nào ấy nhỉ? Làm sao tôi lại không nhớ ra là nó bị bẩn?
Ký Như Vân cũng là nhíu mày:
- Tôi cũng không rõ lắm, tôi nhớ là ông đã mặc bỏ đồ vết kia một lần thì phải, hình như là lúc đi đến cuộc họp ở thủ đô năm nay đã mặc qua, còn những lăn khác... Tôi cũng không nhớ rõ nữa.
Tần Hiếu Uyên cười nói:
- Ai... Thật sự là con gái đã lớn, hiểu chuyện rồi, biết giặt quần áo cho cha rồi!
Ký Như Vân cười nói ra:
- Suy nghĩ của ông thật đẹp! Con gái ông là đưa quần áo đến tiệm giặt quần áo! Tôi giặt quần áo cho ông cả một đời ở không nói
Tân Hiếu Uyên mỉm cười, quay người ôm Ký Như Vân vào trong ngực, cười nói:
- Ông trời đối xử với tôi rất tốt, cho tôi một người vợ xinh đẹp như này, còn có một cô con gái hiểu chuyện như thế, đúng rồi...Còn có một con rể tương lai tuổi trẻ đầy hứa hẹn tiền đồ vô lượng!
- Ba nói xem tôi lấy phúc khí tự chỗ nào?
Ký Như Vân nhìn Tân Hiếu Uyên đắc ý như vậy, nhịn không được nói ra:
- Mọi người đều nói tôi vượng phu! Ông hẳn là nên cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3543171/chuong-986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.