Bởi vì có chuyện quan trong gấp trăm lần so với hội thảo kia chờ anh làm.
Có chuyện còn quan trọng hơn so với trở thành quản sự ngoại khoa Gan mật, đang chờ anh đi hoàn thành.
Nếu như Trần Thương vì tham gia bình chọn trở thành quản sự, mà không để mắt đến việc cứu người, kiểu khoa trưởng này, không căn cũng được!
Nếu ông là anh!
Phải làm người chân thật, giữ khuôn phép, giúp đỡ người bị thương!
Không là người cầu danh vọng, tiền tài, đuổi danh trục lợi!
Giờ khắc này, trong lòng Trương Hữu Phúc sinh ra một loại cảm giác tự hào và kiêu ngạo!
Ông cảm thấy kiêu ngạo vì thẳng nhóc trẻ tuổi này!
Thắng nhóc này, là một người tài giỏi!
Đối diện trước danh lợi và người bệnh, anh không hề bị lay động.
Tiền Lượng lưng tựa vào ghế, xem điện thoại, thật lâu không thể nguôi ngoai
Ông hiểu lầm Trần Thương.
Ông rất hối hận.
Vào giờ phút này, ông hiểu được, Trần Thương đi làm chuyện kia còn có ý nghĩa hơn!
So với Trần Thương, những người bao gồm cả bản thân ngồi trong hội trường hội thảo, ngược lại để lộ ra...
Trần Thương à, Trần Thương!
Cậu đến cùng là người như thế nào?
Tiền Lượng thở dài.
Nhớ lại dáng vẻ người trẻ tuổi rất ổn trọng, tỉnh anh, vô cùng thiên phú.
Kỹ thuật lại tinh xảo, diệu thủ nhân tâm!
Rất lợi hại!
Nghĩ tới đây, Tiền Lượng bỏ một phiếu cho Trần Thương.
Mà Chu Hoành Quang nhìn mọi người, hơi sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3537319/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.