Trần Thương nhìn hai người
- Tôi có thể khâu lại mạch máu nhỏ! Giao cho tôi! Lý Bảo Sơn sững sờ:
- Đây còn chưa tính là hoại tử à?
Trần Thương gật đầu:
- Chưa!
Trong ánh mắt của anh nhìn rất rõ, nếu như lá lách hoại tử, anh có thể nhìn thấy.
Nhưng vào lúc này, lá lách vẫn có màu vàng, chưa biến thành màu đỏ.
Điều này mang ý nghĩa, có thể cứu với!
Nhưng, mạch máu hơi lẫn nhẫn, muốn khâu lại, độ khó quá lớn.
Nếu như mạnh tay chạm vào vết thương, có thể biến lá lách vốn hơi yếu ớt phá vỡ thành mảnh nhỏ.
Tiến hành công tác chữa trị cao cấp như này, ý nghĩa lớn bao nhiêu!
Mẫu chốt nhất là, Trần Thương có thể thành công sao?
Điều này cần phải hiểu rõ mạch máu lá lách rất cao thâm mới có thể làm tốt!
Điều này còn cần rất nhiều kỹ thuật tinh vi để khâu lại mạch máu nhỏ!
Thiếu một thứ cũng không được!
Lý Bảo Sơn cẩn thận quan sát một phen, nghiêm túc cân nhắc thời gian người bị thương một chút, sau khi tổng hợp phán đoán, nhìn Trần Thương nói
- Tiểu Trần... Cậu có thể chứ?
Trần Thương gật đầu!
- Có thể!
Anh chưa hề nói anh thử một chút, mà nói thẳng anh có thể.
Đào Mật nhìn thoáng qua Trần Thương, nói với Lý Bảo Sơn:
- Thử một chút đi!
Lý Bảo Sơn cũng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trần Thương, trong mắt tràn đầy hi vọng:
- Được! Cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3537309/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.