Người phụ nữ vội vàng níu Trần Thương lại:
- Chuyện này... Bác sĩ, có thể cho tôi xin Wechat không? Nếu như... Tôi có di chứng gì... Cũng có thể hỏi cậu một chứt.
Một đôi lông mĩ giả nháy nháy, trong mắt tràn đầy dụ hoặc!
Trần Thương nhịn không được liếc mắt, một cái rách da có thể để lại di chứng, tại sao cô không nói nghiêm trọng thêm chút nữa?
Di chứng duy nhất có khả năng là vài ngày nữa ra da non, nhớ kỹ phải tháo băng gạt ném đi.
Trần Thương cười cười, đang chuẩn bị nói, bỗng nhiên Nhạc Nhạc khí thế hung dữ đứng ở cửa nói với người phụ nữ:
- Tôi là bạn gái anh ta!
Người phụ nữ lập tức biến sắc, ghét bỏ nhìn thoáng qua Trần Thương, lẩm bẩm trong miệng: Không có ánh mắt!
Tức giận ken két đi ra bên ngoài.
Hình như quên mất cái chân đau!
Nhạc Nhạc hừ lạnh một tiếng:
- Thật điên rồ! Còn muốn dụ dỗ khoa trưởng của chúng ta!
Nhạc Nhạc đã kết hôn rồi, có hai đứa con, cho nên nói lời này hoàn toàn là vì giải vây cho Trần Thương.
Trần Thương cười nói:
- Cảm ơn cô!
Nhạc Nhạc khoát tay áo, thở dài:
- Ai... Hi vọng chồng tôi sẽ không hiểu lầm, sự nghiệp và tình yêu, thực tế là hi sinh quá nhiều!
Sau khi nói xong, gật gù đắc ý đi ra ngoài.
....
....
Sau khi Từ Đông Đông căm quyển sách trở lại khoa, tò mò nhìn tờ bia, tất cả đều là tiếng Anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3516028/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.