Lúc này, bà lão cũng ngồi dậy, con gái dìu bà đi đến khoa nội tiết, làm thủ tục nhập viện.
Trần Thương thấy người phụ nữ mệt mỏi như vậy, bỗng nhiên nói:
- Dùng xe lăn đẩy đi nhé?
Người phụ nữ cười nói:
- Không cần, tôi quen rồi.
Sau khi nói xong, hai người đỡ nhau bước đi
Ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng người phụ nữ "Sắc bén cay nghiệt” lải nhải, và bà lão "khúm núm”.
Nghe thấy từ xa, Trần Thương lắc đầu, cái này có lẽ là yêu!
Dường như hai người ầm ï quen rồi, khi còn bé. người mẹ lải nhải với người phụ nữ, sau này già rồi, người phụ nữ nói liên miên với bà lão, luôn lo lắng không hết, nói không hết.
Con người chính là luân hồi như vậy.
Là sư luân hồi liên quan đến tình yêu và trách nhiệm.
Chỉ là...hình ảnh tưởng như bình thường này, không biết vì sao trở nên hơi cảm động, khiến đôi mắt hơi mông lung.
Tiểu Lâm vẫn giống như trước kia, ưa khóc nhè.
Cái mũi chua xót, nước mắt liền chảy ra.
Thường Lệ Na trước giờ biết ăn nói cũng hít một hơi thật sâu, lúng ta lúng túng tự nói
- Giống mẹ của tôi, khi còn bé bà cứ nói thao thao. bất tuyệt với tôi, tôi thấy vô cùng phiền phức, bây giờ bà già rồi, tôi lại thao thao bất tuyệt với bà, chắc chắn bà cũng thấy rất phiền...
Có lẽ, chỉ có con gái ruột, mới có thể như thế?
Trần Thương mặc dù không hiểu con gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3515010/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.