Thật là một đứa trẻ tốt, phẫu thuật phức tạp như vậy cũng có thể làm, vấn đề khó khăn như thế đều có thể tìm được, một cái ống mật nho nhỏ, sao lại không được?
Ai...
Chu Hoành Quang đã hiểu rõ, đây là Trần Thương muốn giúp mình!
Hơn nữa giúp vô cùng thấu đáo!
Một câu nói “Tôi không am hiểu phụ trách phẫu thuật một mình” thực sự khiến cho trong lòng lão Chu ấm áp.
Để cho chính mình đủ thế diện!
Mà Tiền Lượng nhìn thấy Trần Thương, tâm tư chính là hối hận không kịp.
Sớm biết tiểu tử này tốt như vậy, khi đó Tiền Lượng ta dù là không căn mặt mũi cũng phải cướp Trần Thương đến tay!
Nghĩ đến một cái hạt giống tốt như vậy trơ mắt chạy đi, trong lòng Tiền Lượng chua xót.
Lúc trước ngươi không nên cố chấp khoe khoang làm gì?
Trần Thương nhất định phải viết luận văn cái gì!
Ngươi còn đem chức chủ tịch ngoại khoa Gan
Mật của ngươi ra kiêu ngạo.
Hiện tại ngươi tiếp tục đem ra a!?
Trong lòng Tiền Lượng uất ức một bụng.
Nghĩ tới đây, hắn cũng hận không thể đảo ngược thời gian, trở lại ngay lúc Trần Thương kiểm tra biên chế, một tay túm lấy Trần Thương, nói cho hắn biết:
- Trần Thương, tôi muốn làm thầy của cậu! Cái gì cũng không căn, cậu chính là ngớ ngẩn tôi cũng sẵn lòng!
Đáng tiếc... Không có thuốc hối hận, chỉ có thể trơ. mắt ếch ra nhìn Trần Thương chuyển tâm tư ra bên ngoài ôm ấp hoài bão.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3512830/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.