Hiện tại rất tốt.
Vết sẹo lớn trong tim cô gái đã bị lãng quên, có lẽ đối với một cô gái hai mươi sáu tuổi mà nói, nên là dưỡng tốt thân thể, bắt đầu một cuộc sống, sinh hoạt mới.
Đây cũng là lựa chọn tốt nhất.
Tuy nhiên, chuyện này cần phải nói chuyện và liên hệ cùng gia đình, thậm chí có khả năng cảnh sát sẽ vào cuộc.
Trần Thương quay người nhìn cô gái, cười nói
- Nghỉ ngơi thật tốt, trong phòng giám sát đặc biết sẽ không cho gia đình đến thăm, vậy nên chờ sau khi cô ổn định lại, chúng tôi sẽ tiến hành điều chỉnh
Người phụ nữ cười nói:
- Cảm ơn báo sĩ, nhưng... Có thể tiêm cho tôi một liều thuốc giảm đau hay không, tôi cảm thấy rất đau, trên người tôi sao lại có nhiều vết thương như vậy, có phải là bị tai nạn xe hơi không?
....
....
Lý Bảo Sơn trở lại phòng cấp cứu với Trần Thương và những người khác, bắt đầu liên hệ người nhà bệnh nhân.
Các thành viên trong gia đình đã một đêm không, ngủ, vừa vẽ đến nhà đã nằm xuống, còn chưa kịp nghỉ ngơi, thì nghe tin con gái tỉnh lại
Lập tức vội vàng chạy đến.
Sau khi người đàn ông trung niên bước vào, Lý Bảo Sơn mới nói:
- Cô ấy bị mất trí nhớ.
Một câu làm người nhà ngây ngẩn cả người.
Lý Bảo Sơn tiếp tục giải thích:
- Nhưng mà, giá đình yên tâm, cô ấy chỉ là mất trí nhớ có chọn lọc, đối với gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3509796/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.