Trương Chí Tân nói một câu “Đánh rắm” khiến cả phòng phẫu thuật lâm vào một bầu không khí xấu hổ cùng cục diện bất đắc dĩ.
Nhưng mà còn tốt, so với căng thẳng lo nghĩ khủng hoảng vừa nãy đã tốt hơn nhiều.
Ít nhất, người bệnh trên bàn phẫu thuật không có xây ra vấn đề gì!
Mọi người nhịn không được chậm rãi thở dài, tiếp đó lại hít một hơi dài...
Nhưng mà nghĩ đến Trương Chí Tân, một hơi này quả thực là hít tới một nửa đã bị đánh gãy!
Thực sự là hít vào không nổi!
Ngay cả chủ nhiệm khoa gây tê cũng không nhịn được khụ khụ một tiếng, lén lút ra cửa sau hít thở thông khí!
Mẹ nhà nó quá thối!
Mùi thối giống bệnh tắc ruột.
Sáng nay ông ăn cái gì vậy? Có thể ăn ra cái mùi này.
Nghĩ tới đây, ngay lập tức một trận tâm tắc.
Mấy tiểu y tá muốn cười mà không dám cười chỉ có thể kìm nén.
Mấy người Trương Hữu Phúc ngược lại là tốt hơn nhiều, đối với mùi thối, bọn họ ngửi nhiều, cũng không thèm để ý chút mùi vị đấy.
Mấu chốt là, cái đánh rắm này... ảnh hưởng quá lớn.
Phải biết, trên bàn phẫu thuật, bất kỳ đồ vật gì đều là thông tin phản hồi.
Thông qua mùi đã có thể biết rõ rất nhiều thứ.
Trương Hữu Phúc hung tợn trừng mắt Trương Chí Tân, Trương Chí Tân ngượng ngùng cười một tiếng.
Nếu ông có hệ thống, lúc này tuyệt đối là có một mảng lớn tin tức [ độ thiện cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3508510/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.