Sau khi giao ban, lão Trần thần bí cười cười nhìn Trần Thương, nhìn thấy bộ dáng chột dạ của Trần Thương.
- Lão đại! Ông cũng đã kết hôn... Đừng nhìn tôi như vậy, nhìn làm tôi rất sợ hãi! Cẩn thận tôi nói cho chị dâu...
Trần Binh Sinh một bạt tay vỗ nhẹ đầu Trần Thương:
- Hỗn tiểu tử, tôi đánh chết cậu! Tan tầm đừng vội đi, ăn cơm với tôi, thuận tiện hỏi cậu chút chuyện.
Khoảng thời gian này lão Trần tương đối bận rộn, từ khi chiến tranh lạnh cùng ngoại khoa cấp cứu, lại đến thời kỳ mập mờ hiện tại, lão Trăn phẫu thuật càng ngày càng nhiều, hơn nữa đại đa số vẫn là bệnh nhân của ngoại khoa.
Trần Bỉnh Sinh tận mắt nhìn thấy Trần Thương từng bước một đi lên, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Dù sao cậu ta cũng giống như đồ đệ của ông, có thể thành công là vô cùng tốt.
Trần Thương bỗng nhiên cười nói:
- Hắc hắc, lão đại, cùng nhau làm, hôm nay rảnh rỗi, cho tôi làm trợ thủ của ông đi.
Nói xong, Trần Thương đứng dậy đuổi theo sau Trần Bỉnh Sinh.
Lão Trần thấy thế, hơi sửng sốt một chút, trong lòng lại ấm áp, cười nói:
- Đi thôi.
Kỳ thật, loại tình huống phụ giáo ở bệnh viện này, ba năm đã là tối đa. Bình thường, người mới tới bệnh viện đều được các bác sĩ lão luyện trợ giáo nửa năm một năm sẽ xuống núi, chính mình tự quản lý bệnh nhân.
Lúc này, tất cả mọi người là quan hệ đồng nghiệp, thậm chí đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3508506/chuong-844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.