Trần Thương trở lại trong khoa, đã khoảng mười hai giờ, một ca phẫu thuật hơn hai giờ là quá bình thường.
Trần Thương phát hiện trong khoa cũng đã không còn ai, nhưng đã làm xong một ca phẫu thuật, Trần Thương cũng mất đi động lực, dứt khoát mua thức ăn ngoài rồi ngồi trong phòng trực ban bắt đầu ăn, ăn xong vừa vặn ngủ một giấc.
Phòng trực ban cấp cứu, kê hai chiếc giường tầng, ý là có thể ngủ bốn người, hơn nữa có hai phòng trực ban.
Tám chỗ ngủ, thỏa mãn tất cả bác sĩ ở đây nghỉ ngơi!
Trần Thương ăn cơm, lập tức buồn ngủ, nằm xuống đã ngủ say.
Khoan hãy nói, giường cấp cứu như có một loại ma lực, làm cho người nằm xuống là muốn đi ngủ.
Đúng, đây chính là cái gọi là tự mang BUFF!
Trong sinh hoạt đặc biệt thế này, tự mang vật phẩm của mình còn thật nhiều, ví dụ như góc nhỏ máy tính, như phòng thay quần áo...
Khi Trần Thương cảm giác ngủ say sưa, bỗng nhiên nghe thấy một người đứng tại bên cạnh mình kêu gọi.
- ~ Bác sĩ Tiểu Trần, bác sĩ tiểu Trần!
Trần Thương mở to mắt, phát hiện là y tá Nhạc Nhạc, lập tức đứng dậy:
- Thế nào Nhạc Nhạc?
Nhạc Nhạc nói ra:
- Có một người ăn cá, xương cá kẹt trọng cuống họng. Bác sĩ Thạch đang giúp đỡ người ta xử lý, nếu không anh đi xem thử?
Trần Thương nhìn một nửa cơm hộp mình còn chưa kịp ném, thở dài.
Xương cá kẹt trong cuống họng.
Tôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3504987/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.