Kỳ thật, Trần Thương cũng đang cẩn thận phỏng đoán, anh sợ nếu như mình buông ra, lần sau muốn căm tay lần nữa coi như có chút khó khăn.
Nhìn bộ dạng Tần Duyệt cũng không phản kháng, Trần Thương đột nhiên cảm thấy, Tần Duyệt chắc sẽ không từ chối?
Dù sao... Cô cũng không phản kháng, cứ như vậy đi theo chính mình, hẳn là ngầm cho phép phải không?
Trần Thương không phải người ngu, dù sao từng có kinh nghiệm.
Thông qua mạch đập động mạch ở cố tay, Trần Thương có thể cảm giác được nhịp tim Tân Duyệt rất nhanh, cô ấy cũng căng thẳng giống như mình vậy?
Trần Thương nghĩ tới đây, bỗng nhiên ngây ngô nở. nụ cười.
Mà Tần Duyệt cũng là nhếch miệng nhỏ, con mắt cong cong giống như trăng non, khuôn mặt tươi cười nhìn về phía trước.
Cô cũng muốn như thế đi thẳng xuống dưới.
Hi vọng con đường này một mực dài như vậy, một mực bằng phẳng như thế, một mực ấm áp nắm tay mình như vậy, cuộc sống tương lai, một mực tâm động như thế...
...
...
Hai người đi trên đường cái phơi nằng dưới ánh mặt trời nóng bỏng.
Sau khi người đi đường nhìn thấy, nhao nhao ghé. mất: Hai người dáng dấp đẹp mắt này, làm sao đầu óc lại không dùng được à?
Phơi nẵng dưới ánh mặt trời nóng bỏng, tay trong tay đi trên đường cái, hai người không thể tìm chỗ nào râm mát à?
Không thể không nói, người mới yêu, trí thông minh thật có thể là số âm.
Nhưng căn bản Trần Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3502615/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.