Hiện tại Cát Hoài đối với Trần Thương so với khi đó còn chiếu cố nhiều hơn!
Hoặc là nói rất có tỉnh thần trách nhiệm, cho rằng Trần Thương là một nửa học sinh của mình.
Mình không thể mang theo thành kiến cùng cảm xúc xem thường để dạy bảo Trần Thương.
Dù sao người ta mới chỉ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, còn mình cũng ba mươi mấy.
Vì lẽ đó, hiện tại Cát Hoài đối với việc dạy bảo Trần Thương, so với đoạn thời gian trước thì có trách nhiệm hơn rất nhiều.
- Tiểu Trần, người bệnh hôm nay tương đối đặc. thù, đối với cậu mà nói thì chính là một lần khiêu chiến, nếu như cậu cảm khó, cậu hãy cứ để cho tôi làm,
không cần ngại!
Cát Hoài nói sơ qua tình hình người bệnh cho. Trần Thương, dẫn đầu dặn dò.
Trần Thương sững sờ:
- Vâng, được, cám ơn Cát lão sư, đúng rồi... Người bệnh đặc biệt ra sao?
Cát Hoài thở dài, thận trọng nói:
- Người bệnh năm nay hơn bảy mươi tuổi, nhập viện vì viêm màng tim cấp tính. Vốn dĩ cân nhắc đến tuổi tác của người bệnh tương đối lớn, trị liệu theo cách cũ là chủ yếu, không có kế hoạch phẫu thuật.
- Nhưng hiệu quả từ trị liệu châm cứu, dùng cả thuốc kháng sinh, nhưng... Hiện tại vẫn chưa có tác dụng gì.
- Tính dịch châm cứu đã thay đổi nhiều, hơn nữa có vật bài tiết mủ, vì vậy, sau khi cân nhắc tất cả mọi mặt, vì phòng ngừa bệnh tình trở nên nghiêm trọng, tình huống hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3500471/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.