Sau khi Trần Thương ăn xong, bỗng nhiên cảm thấy mệt mỏi.
Trần Thương nhìn Thường Lệ Na, căn dặn một câu:
- Tôi ngủ một hồi, cô hỗ trợ để ý kỹ một chút, có chuyện thì tìm tôi.
Trần Thương đến phòng trực trong khoa cấp cứu nằm xuống chưa đến mười phút đã ngủ.
Thường Lệ Na cũng là y tá lâu năm, kinh nghiệm phong phú, ngồi ở trước bàn y tá xử lý một chút việc. vặt vãnh, bổ sung sổ ghi chép giao ban cho đầy đủ.
Ước chừng khoảng ba bốn giờ, một lão thái thái bỗng nhiên đi tới.
- Y tá, y tá!
Thường Lệ Na quay người, nhìn thấy lão thái thái đứng ở kia, sắc mặt có chút gấp gáp.
Lão thái thái này là bệnh nhân tắc nghẽn phổi mãn tính chiều hôm qua mới tới, sau đó được trị liệu hóa giải rất nhiều, Thường Lệ Na tưởng rằng lão thái thái không thoải mái, cho nên vội vàng hỏi:
- Bà ơi, sao thế ạ?
Lão thái thái gấp gáp vội vàng nói:
- Cái này, giường số 13 bên cạnh tôi không biết đã đi đâu, đều đã ra ngoài nửa giờ.
Thường Lệ Na nghe xong, lập tức biến sắc, đứng dậy ba bước cũng thành hai bước chạy tới giường số 13.
Phản ứng đầu tiên của Thường Lệ Na là năm rạp trên mặt đất nhìn xuống gầm giường.
Không có ở đây!
Ngay sau đó lập tức chạy đến nhà vệ sinh, thế nhưng khi đẩy cửa, phát hiện có người chắn ở bên trong.
Lập tức Thường Lệ Na gọi một tiếng:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3498903/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.