Mà Đào Mật càng nghĩ càng ủy khuất cùng thất lạc, Trần Thương không tìm chính mình, chẳng lẽ là bởi vì cảm thấy trình độ mình không được sao?
Nghĩ tới đây, chủ nhiệm Đào hơn năm mươi tuổi lại càng ủy khuất.
Tựa như khi còn bé lão sư phát bông hoa nhỏ, các bạn khác có mà ông không có vậy.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Phẫu thuật đã sắp đến hồi kết thúc.
Trong màn che, tiêu điểm duy nhất là Trần Thương.
Phẫu thuật rất nhanh đã hoàn thành.
Lúc này, Trần Thương quay người nói với Tiểu Lâm:
- Chất kháng sinh.
Loại này không ở phòng mổ phẫu thuật, Trần Thương phải chú ý, thận trọng một chút.
Dù sao lây nhiễm không phải chuyện nhỏ, trực tiếp liên quan đến xác suất thành công của ca phẫu thuật
Thành công tiêm vào một chút chất kháng sinh, Trần Thương lại bắt đầu kết thúc công việc công tác.
Tâm tình Trương Đào phức tạp, vừa kinh lại vui!
Ông không nghĩ tới Trần Thương làm được thật.
Phẫu thuật ngoại khoa tim, phẫu thuật chữa trị thoát vị hoành màng ngoài tìm cũng là một phẫu thuật có chút khó khăn.
Thế nhưng tiểu Trần lại làm được!
“Tiểu Trần" bị mọi người hô hơn hai năm, xem ra sau này “Tiểu Trần” cần phải đổi tên.
Trương Đào cảm thấy mình đã không có tư cách gọi Trần Thương là “Tiểu Trần".
Không quản trong lĩnh vực gì, đều là thực lực vi tôn, giới chữa bệnh càng là như vậy.
Mạnh Hi còn nhỏ hơn Cát Hoài mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3498895/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.