Lúc này, Lý Bảo Sơn cũng tới, sau khi trông thấy mọi người thì chào một tiếng.
Trần Thương dẫn theo mọi người đến phòng xử lý, bảo chàng trai kia ngồi xuống, sau khi gỡ băng gạc ra, lập tức, một vết thương xuất hiện ở trước mắt...
Đây không phải vết dao, càng không phải là vết thương khác, ngược lại là như bị phụ nữ dùng móng tay cào, hơn nữa độ nông sâu không đồng nhất.
Trần Thương lập tức nhíu mày.
Loại vết thương cào này là khó xử lý nhất.
Rất dễ để lại vết sẹo.
Rất nhiều người khi còn bé trên mặt bị cào về sau không có xử lý dứt điểm, bây giờ sẽ còn có vết tích.
Mặc dù loại vết thương này nhìn có vẻ như không nặng, chỉ là vết thương ngoài da, thế nhưng... Muốn xử lý để nhìn không ra, rất căn một loạt các thao tác tỉ mỉ.
Nghĩ tới đây, Trần Thương nói:
- Đến phòng phẫu thuật đi.
Mấy người nghe xong, lập tức khẽ nhíu mày:
- Nghiêm trọng như vậy sao?
Trần Thương gật đầu:
- Vết thương mặc dù không lớn, nhưng đã hơi nhiễm trùng, hơn nữa hắn là vết cào bị tổn thương, cần bỏ chỗ da bị tổn hại đi, tiếp đó nghĩ biện pháp khâu lại, đòi hỏi vẽ các phương diện phòng xử lý vệ sinh có hạn, cho nên vẫn nên mau chóng chuẩn bị phẫu thuật đi.
Dương Xuân Hoa nghe xong, vẻ mặt lo lắng:
- Được được được, cần làm thế nào, bác sĩ Trần cứ an bài là được rồi.
Trần Thương ừ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3490477/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.