Sau khi nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Trần Thương hơi sững sờ!
Hoá ra độ thiện cảm còn có thể lấy được như thế? Xem ra.
Sau này đại nghiệp kiếm độ hảo cảm của mình đều phải dựa vào việc chinh phục chủ nhiệm Mạnh rồi....
Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm thấy nhẹ nhõm hơn mấy phần, tựa hồ sau khi hiểu rõ cần phải như thế. nào để kiếm được độ hảo cảm.
Mà sau khi Mạnh Hi đi ra, tựa hồ có chút mệt mới, đi đến hàng ghế bên ngoài cạnh phòng phẫu thuật, chậm rãi ngồi xuống, lúc này, cô mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi....
Trần Thương cùng Cát Hoài thấy thế, cũng ngồi xuống cùng.
Mọi người đều có chút mệt mỏi.
Cấp cứu có các kiểu căng thẳng, không khác gì giảm béo, dù sao bạn nhìn xem khoa cấp cứu làm gì có ai mập mạp không?
Mạnh Hi hít sâu một hơi.
Kém một chút...
Chỉ kém một chút....
Khả năng sẽ bởi vì chính mình nhất thời lơ là sơ suất hoặc phải nói là năng lực có hạn... Có thể sẽ tạo thành tổn thương không thể nghịch chuyển đổi với người bệnh.
Mạnh Hi là một người khi làm việc sẽ yêu cầu mười phần nghiêm ngặt đối với bản thân, gần như là người hà khắc, là một người yêu cầu sự hoàn mỹ trong quá trình chẩn đoán bệnh và trị liệu, cô sợ nhất cũng là bởi vì học thức của mình nông cạn mà khi cứu chữa cho người bệnh, bởi vì nguyên nhân của bản thân mà tạo nên hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3482623/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.