Khi bước vào ngoại khoa của bệnh viện, anh mới phát hiện ra mọi người bên trong đều đang bận bịu với công việc.
Chủ nhiệm Mạnh - người hướng dẫn anh không có mặt ở văn phòng, thế nhưng... bác sĩ Cát Hoài- Vị tiền bối lần trước so kỹ thuật khâu cùng anh lại ở nơi này!
Trần Thương vội vàng đi tới:
- Cát lão sư, xin chào.
Cát Hoài quay người, nhìn thấy Trần Thương, ông có chút sững sờ, dù sao đã qua hơn một tháng nay rồi nên Cát Hoài cũng không nhớ rõ Trần Thương lắm.
Dù gì hai người cũng mới gặp mặt nhau có một lần, ông ngập ngừng hỏi:
- Cậu là...
Trần Thương nhìn Oát Hoài, cười nói:
- Cát lão sư, tôi là học sinh của chủ nhiệm Mạnh.
Cát Hoài ngay lập tức phản ứng lại, biểu hiện có chút khoa trương:
- Nha! Cậu chính là... Ai ai ai vậy nhỉ!
Trần Thương thở dài, kỹ thuật diễn xốc nổi giả bộ kiểu này, nếu đi làm trò giải trí có vẻ còn hay hơn nhiều.
Dường như sự dạy dỗ lăn trước còn chưa đủ tàn nhẫn khốc liệt. Trong lòng Trần Thương âm thăm hạ quyết tâm, nếu có lần sau anh tuyệt đối không nhường nữa.
Người ta chỉ cần thua người khác một lần là đã khắc cốt ghi tâm. Giống như Tiêu Viêm vậy, sông có khúc người có lúc, đừng nên khinh thường người trẻ tuổi nghèo khó!
Cát lão sư này ngược lại khác hẳn, vừa đảo mắt đã quên ngay việc cũ.
Trần Thương vội vàng cười nói:
- Đúng đúng đúng! Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3482616/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.