Nói chung lý luận suông thì sẽ cảm thấy đơn giản.
Nhưng đây lại khác, sau khi chân chính động thủ, sau mỗi động tác sẽ khó càng thêm khó!
“Giúp tôi kẹp mô da lại, nhớ cẩn thận mạch máu”
Trần Thương nói với Tần Tường.
Tần Tường gật đầu, vào giờ phút này, tất cả những người có mặt trong phòng phẫu thuật này đều ngừng thở.
Sau khi Trần Thương chuẩn bị xong, “Buông ra, chậm một chút”
Mỗi một bước cấy ghép mô da sau này, đều phải cần đến một vị trí tốt đẹp, sau đó mới bắt đầu khâu lại.
Giờ khắc này, tất cả mọi người cũng bắt đầu chú ý tới, bọn họ ai cũng cho rằng Trần Thương đang chuẩn bị khâu lại!
Thế nhưng không phải!
Trần Thương cấy ghép mô da xong lại chuyển đến một vị trí mới, chứ không vội khâu lại?
Cậu ta muốn làm gì?
Nghĩ tới đây, Vương Ngọc Sơn nhịn không được, trực tiếp đứng dậy khỏi chỗ ngồi, hướng ánh mắt nhìn chằm chằm lên màn hình, khiến mấy bác sĩ chung quanh bị dọa đến ngây ngẩn cả người.
Vương Ngọc Sơn vốn là một người rất uy nghiêm cho nên mấy người bác sĩ này cũng có chút kiêng kị đối với hắn!
Nhìn động tác bất ngờ của viện trưởng Vương, cả đám nhịn không được chỉ biết ngồi im thin thít.
Lúc này, ngay cả Tần Tường cũng nhìn Trần Thương bằng vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu vì cái gì mà hẳn không khâu lại?
Không phải Trần Thương không khâu lại, mà là bởi vì vẫn chưa tới thời điểm!
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3462444/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.