Sau khi bị đánh gãy, chẳng những không hề nói gì Ngược lại người trẻ tuổi này rất khiêm tốn rất bình tĩnh, không kiêu không gấp, an tĩnh ngồi một chỗ, cầm bút tô vẽ gì đó trên tờ giấy, giống như mọi chuyện ở'đây không quan hệ với cậu ta vậy.
Đây là người có hàm dưỡng rất tốt.
Từ Khải Lâm suy bụng ta ra bụng người, nghĩ đến nếu như cô gặp phải tình huống thành quả lao động của mình không được người khác tôn trọng, chắc chắn cô sẽ không làm được như vậy.
Cô còn nhớ rõ, Chủ nhiệm Tân giải thích xong, cậu ta là người đầu tiên vỗ tay.
Chẳng lẽ cậu ta một chút cũng không coi trọng. danh dự sao?
Một cơ hội tốt để thể hiện bản lĩnh như vậy, tại sao cậu ta lại không cần?
Lục viện ở thành phố Ma Đô, các chuyên gia rất đông, là cơ hội để cậu ta chứng minh chuyên môn cao thậm chí là cuộc sống của cậu ta sẽ được chuyển biến tốt hơn nữa.
Cậu ta là một thiên tài nhưng lại không thèm để ý những thứ này....
Vào lúc này, bỗng nhiên Tân Tường có chút cảm giác thành tựu, nghĩ đến phương án cấy ghép của bản thân sẽ mang đến nguồn thu gấp bội, ông ta rất hài lòng, cảm giác thuận lợi như nước chảy thành sông.
Đúng, ông ta có tài nhưng thành đạt hơi muộn?
Tần Tường hít sâu một hơi, ngồi nghiêm chỉnh giả vờ như một vị lão thành.
Lúc này, Vương Ngọc Sơn cùng mấy chủ nhiệm ở bệnh viện cũng giao lưu, thảo luận một phen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3462438/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.