Trần Thương ngẩng đầu, nhìn thấy mấy chủ nhiệm đang vây quanh thành một vòng tròn hiểu kỳ: nhìn mình, hẳn chẳng những không chút khẩn trương, ngược lại còn có chút mong chờ.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn làm phẫu thuật này trước mặt mọi người.
Nói thế nào nhỉ?
Có vài người, trời sinh đã trở thành tiêu điểm của mọi sự chú ý.
Chẳng qua đã làm 24 giờ nên cả người có chút mệt mỏi, Trần Thương đeo khẩu trang nhịn không được ngáp một cái.
Hãn lắc đầu, không thể để tinh thần như vậy mà làm phẫu thuật được, phẫu thuật thực quản khó hơn cất ruột thừa rất nhiều, căn phải tập trung nghiêm túc.
Nghĩ tới đây, Trần Thương mặt không đổi sắc mặc áo phẫu thuật vào, tự mang kỹ năng khôi phục!
Lập tức, Trần Thương cảm giác một trận rét lạnh, như bỗng nhiên có một chậu nước lạnh từ trên trời giáng xuống... Nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly!
Trần Thương run một cái.
Cái này mẹ nó, cảm giác này... Cũng quá kí©h thí©ɧ đi?
Trần Thương nghiến răng nghiến lợi, trong tiểu thuyết, kỹ năng khôi phục của các nhân vật chính đều không phải ân ân a a cực kỳ thoải mái sao.
Cảm giác như được tắm gió xuân vậy.
Thế nhưng đến lượt mình khôi phục, thì lại là cột tóc lên xà nhà lấy dùi đâm vào đùi, sau đó tạc một chậu nước đá ướt sũng hết cả người.
Được rồi, không quản quá trình thế nào, kết quả tốt đẹp là được, điều mà Trần Thương cần lúc này là bản thân được thoải mái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3444000/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.