Trần Thương nói: "Đi để y tá kiểm tra nhiệt độ cơ thể cùng huyết áp. Đúng, để Lệ Na đẩy máy đo biểu đồ nhịp tim tới, chuẩn bị đo nhịp tim."
Tân Duyệt đứng dậy, đi ra bên ngoài.
Trần Thương đóng cửa lại, quay người nhìn chằm chăm người đàn ông: "Ngươi muốn tự sát hả?"
Người đàn ông sững sờ, cười ha ha: "Đúng vậy, ta sống còn có ý nghĩa gì?"
"Vợ ta vì muốn chữa bệnh cho ta, đã bán hết những đồ vật có thể bán trong nhà, ta sống như vậy còn không bằng chết đi cho rồi."
Trần Thương: "Ngươi có con không?”
Người đàn ông nghe nhắc đến con, nhịn không được thở dài: "Ta có ba đứa con, đứa lớn nhất là nữ, đã tiểu học năm ba, đứa thứ hai cũng là nữ, sáu tuổi còn chưa đến trường, đứa thứ ba chỉ có bốn tuổi, là con trai, là một đứa bé rất ngoan, là vì ta nên nó phải chịu đủ thiệt thòi, vì xem bệnh cho ta, từ nhỏ nó đã không có cơ hội được mặc quần áo mới, nếu như ta lại khám bệnh tốn tiền, bé con đừng nói đi học, sợ là sẽ chết đói."
"Ta được một sợi thép trong nhà, sau đó đi thật xa, vừa rồi chắc đâm vào trái tim rồi."
Trần Thương nhìn thoáng qua người đàn ông: "Ngươi không đâm trúng trái tim..."
Người đàn ông thở dài: "Phim trên TV đều là gạt người."
Trần Thương:...
Bỗng nhiên hắn cũng không biết nói cái gì, là cảm khái phim truyền hình lầm người, hay là may mắn đã dạy sai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3394659/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.