Chương trước
Chương sau
Nếu tiến vào thực quản còn dễ nói một chút, nhưng nếu tiến vào khí quản, sẽ rất nghiêm trọng.

Rất rõ ràng, đứa bé này có chút không may. Tiêu Hà khởi động máy, sau khi chuẩn bị xong, cầm lấy thiết bị nội soi phế quản, chậm rãi tiến vào khí quản,

rất nhanh, hình ảnh truyền đến màn hình.

Một viên cao su lớn như ngón út kẹt ở chỗ sâu trong khí quản!

Trần Thương cùng Tiêu Hà nhíu mày!

Mặc dù không hoàn toàn tắc nghẽn, nhưng nếu như lại đi xuống dưới nữa sẽ khá là phiền toái...

Trần Thương có chút lo lắng, cẩn thận hỏi: "Thế nào, chủ nhiệm, có thể lấy ra không?"

Tiêu Hà lắc đầu: "Vị trí này không dễ lấy, có chút khó khăn, để ta thử một chút đi..."

"Nếu như không được, chỉ có thể mở ngực!"

Phẫu thuật mở ngực cắt phế quản không tính là phẫu thuật lớn, chỉ có thể coi là phẫu thuật cấp một ngoại khoa lồng ngực, nhưng cho dù là cấp một cũng tồn tại rất nhiều nguy hiểm, bởi vì vị trí khí quản rất đặc biệt, chung quanh có rất nhiều vị trí dễ bị tổn thương, hơi không chú ý sẽ gây nên rất nhiều biến chứng.



Bởi vì thủ đoạn của người phẫu thuật có hạn, thường xuyên xuất hiện chảy máu sau phẫu thuật, thậm chí là chứng tràn khí ngực, hô hấp đột nhiên ngừng, vân vân.

Tốt nhất là có thể nội soi phế quản lấy cao su ra...

Trần Thương chỉ biết cầu nguyện...

Tiêu Hà cũng nghiêm túc, bắt đầu thận trọng cầm kẹp nội soi phế quản, vững vàng từng bước một tới gần, đã sắp kẹp trúng.

Đáng tiếc, lúc này hắn hít thở có chút gấp rút, thậm chí cơ bắp kém chút gây ra co giật.

Phiần phức!

Mi tâm Tiêu Hà hiện ra lo lắng, cơ hội lấy ra không nhiều, chỉ có một lần này, nếu lần này dùng kẹp nội soi lấy ra không thành công đoán chừng sẽ gây ra nguy hiểm, ngạt thở!

Y tá bên cạnh cũng bắt đầu lo lắng.

Trần Thương thận trọng nhìn Tiêu Hà thao tác.

Loại phẫu thuật nội soi này đối với người phẫu thuật yêu cầu cảm giác không gian cực mạnh, phế quản vốn không lớn, loại này thao tác cần mười điểm tinh tết

Kẹp gắp dị vật trong tay Tiêu Hà giống như ngón tay, thế nhưng... Chậm chạp không lấy ra được, thậm chí có đôi khi kẹp được cao su nhưng lại bởi vì cơ hô hấp bị kẹt lại, không đủ để lấy ra.



Hơn nữa... Vừa rồi kẹp chặt đã thay đổi góc độ cao su, góc độ này đã đủ gây nguy hiểm...

Lần này mà còn không thể thành công, có thể sẽ gây nên ngạt thở?

Nghĩ tới đây, Tiêu Hà biến sắc!

Vội vàng lấy nội soi phế quản ra, mặt mũi tràn đầy thận trọng nhìn Trần Thương.

Trong mắt đầy nghiêm túc: "Không được! Không lấy ra được, nếu như lại cố thêm một lần nữa rất có thể sẽ gây ngạt thở, góc độ hiện tại hết sức phức tạp, không thể làm!"

Sau khi nói xong, Tiêu Hà nhìn Trần Thương: "Tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho ngoại khoa lồng ngực đi, chuẩn bị phẫu thuật, bằng không... nếu còn kéo dài đứa bé sẽ xảy ra chuyện."

"Chuyển viện khẳng định không còn kịp rồi, chuẩn bị phẫu thuật đi, thực hiện ngay trong phòng nội soil"

Tiêu Hà hết sức quả quyết, gọn gàng linh hoạt trực tiếp nói cho Trần Thương phương án.

"Nếu như ôm đứa bé đi ra ngoài, khỏi cần phải nói, chỉ với trạng thái như vậy đã không kiên trì được bao. lâu!"

Trần Thương cúi đầu, phát hiện bờ môi đứa bé có chút đỏ tím, hô hấp yếu ớt, kịch liệt ho khan...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.