Nếu như thất bại, chưa nói đến có thể đâm vào hay không, trong quá trình kim cứu đã ngộ thương xương quai xanh đến động mạch coi như xảy ra chuyện rồi!
Người bệnh vốn bị sốc, huyết áp thấp, lúc này nếu xảy ra chảy máu, hậu quả khó mà lường được!
Trong lúc nhất thời, mấy bác sĩ theo xe cấp cứu cũng bắt đầu run tay!
Làm sao bây giờ?
'Vương Khoa đã không nhịn được: "Trương Bằng, mẹ nó! Không phải ngươi nói chủ nhiệm của các ngươi sắp _ tới sao? Rất gần sao? Sao giờ còn không đến! Giờ mà không đưa người bệnh đến Thị trấn An Dương sợ là không còn kịp nữa!"
Trương Bằng sao có thể không nóng nảy?
Mắt thấy người bệnh thoi thóp, trong lòng sớm đã nóng như lửa đốt, nghe thấy Vương Khoa nói như vậy, trực tiếp chọc tới: "Chủ nhiệm của các ngươi đâu? Chủ nhiệm chúng ta đã tới rồi mà chủ nhiệm của các ngươi giống như ngu xuẩn, điện thoại cũng không nghe, đây là chuyện chủ nhiệm khoa cấp cứu nên làm sao?"
Hai người đều có chút khó chịu, gặp chuyện này vốn sốt ruột, thế nhưng hai người bất lực, không có biện pháp, chỉ có thể gọi điện thoại cầu cứu.
Lúc này, Đoàn Ba thở hồng hộc chạy vào: "Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo!"
Nhìn thấy bọn người Đoàn Ba đi vào, bác sĩ An giống như nhìn thấy cứu tinh: "Chào chủ nhiệm Đoàn!"
'Vương Khoa cũng không mắng chửi người, vội vàng đứng dậy: "Chủ nhiệm Đoàn!"
Đoàn Ba không nói nhiều, tranh thủ thời gian xem xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3394574/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.