Nghĩ đến cái này, nàng trực tiếp cầm điện thoại lên, gọi điện thoại cho Viên Phàm.
Điện thoại vang lên mấy hồi chuông, bên kia mới nhận:
- Alo? Chào Thạch lão sư? Thạch Na đi thẳng vào vấn đề nói:
- Hôm qua ngươi nhận mấy người bệnh liên quan đến túi mật hả?
Đầu dây bên kia không chần chờ:
- Đúng vậy, tối hôm qua ta trực ban, đúng là tới một vài người bệnh túi mật, ta còn nghĩ tối hôm qua quầy đồ nướng xảy ra vấn đề gì? Có chuyện gì vậy?
Thạch Na hơi tức giận:
- Ngươi không thấy hiện tại phòng ban đã có mười người bệnh cần phẫu thuật à? Ngươi nhận nhiều như thế, chúng ta căn bản không làm hết nổi, nếu bởi vì phẫu thuật kéo dài thời gian, đây không phải sẽ xảy ra vấn đề saol
Viên Phàm hơi sững sờ: - Thạch lão sư, chúng ta chính là trạm trung chuyển, đến lúc đó giao người bệnh cho ngoại khoa là được rồi chứ? Trước kia, không phải đều làm như vậy à?
Lời này làm cho Thạch Na tức giận, cúp điện thoại.
Hiện tại, quan hệ giữa ngoại khoa và khoa cấp cứu như thế nào?
Người sáng suốt ai nhìn không ral
Mời ngoại khoa hội chẩn?
Đây không phải rảnh rỗi đi tìm phiền toái hay à?
Nhưng bây giờ không tìm cũng không có cách, tính mạng của bệnh không thể trì hoãn được, vạn nhất kéo dài thời gian xảy ra vấn đề gì lớn, ai có thể chịu trách nhiệm?
Thạch Na ngồi ở chỗ đó trầm tư hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3394458/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.