'Tiêu Điền Hoa nghe xong, lòng ngứa ngáy, làm gì có tâm tư lo lắng chuyện khác, vội vã muốn lấy tấm gương:
- Đưa gương cho ta!
Nói thật, Tiêu Điền Hoa đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho tình huống xấu nhất!
Khi y tá mang tấm gương đưa tới, nàng do dự mấy giây, trong vài giây này cũng nghĩ rất nhiều, tốt thì nghĩ đến mình nên khen thưởng thế nào, xấu thì nghĩ đến trong nhà còn đủ phân để dùng hay không.
Nhưng, khi nàng lấy hết dũng khí khuôn mặt người phụ nữ vừa quen thuộc vừa xa lạ trong gương, tất cả ý nghĩ đều biến mất.
Lúc này, trong đầu của nàng trống rỗng.
Dần dần, nước mắt không tự chủ từ khóe mắt trượt xuống.
Nàng run rẩy giơ tay lên, nhìn thấy chính mình trong gương, nhẹ nhàng chạm lên khuôn mặt này, sợ tất cả những chuyện này đều là ảo tưởng cùng mộng cảnh.
Nàng sợ không để ý thì sẽ biến mất...
'Thế nhưng... hai giọt nước mắt này giống như hai quả lựu đạn, trực tiếp nổ trong trái tim Trương Chí Tân, quả thực dọa hắn phát sợ.
Cái này còn không hài lòng à? Nều thế này mà ngài còn không hài lòng, không phải là vấn đề của chúng ta, rõ ràng trong nhà ngài phân heo quá nhiều không biết đổ chỗ nào nên đến đây gây chuyện.
Trần Thương cười hỏi:
- Tiêu tỷ, ngài hài lòng không?
'Tiêu Điền Hoa sờ nước mắt trên mặt, cười nhìn Trần Thương, không chỗ ở gật đầu:
- Hài lòng! Hài lòng! Hết sức hài lòng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3394455/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.